Ông chỉ việc viết xong câu chuyện và nghỉ hưu, hưởng lạc. Khi những điều dạng như thế được viết ra, điều bạn ngại nhất là những kẻ bệnh hoạn ngu xuẩn không hiểu vô tình đọc được sẽ bắt chước. Lúc nội tại thực sự thôi thúc; ham muốn ganh đua, vượt lên tiếp tục đến thì lại là lúc chuẩn bị tã lót cho sự chào đời của cái mới.
Một lí do bạn không muốn ra đi là còn nhiều tác phẩm khiến bạn củng cố lòng tin mình là thiên tài còn dồn ứ trong hộc tủ. Tôi xịt xịt xịt lên đầu. Nhưng dùng lí trí và nhạy cảm của ông ta để đoán mộng cho tiềm thức của người khác thì rất khó, có quá nhiều dữ kiện thuộc về một người mà người khác không nắm bắt được.
Ai bảo các cậu đi trốn hoặc chợt ùa ra nhiều quá. Vì tí nữa, bác tôi cũng đến xin xe cho tôi về mà thôi. Cháu có định đi học nữa không nói thử bác nghe.
Một tuần đi học có hai buổi cháu không thể nói là mệt được. Hy vọng bạn chưa chết trước khi viết tiếp đoạn này. Bác tôi bảo: Chào chú đi con.
Chừng nào cậu còn nghe lời tớ. Thì anh sẽ chìa hẳn tờ giấy ghi sẵn mẩu đối thoại ấy cho em xem. - Ông còn lo xa hơn tôi.
Những cái đó rồi sẽ đến, không tránh được. Ông anh chuyển sang bể nóng. Dù như thế có nghĩa là lớn đầu rồi mà tôi vẫn chẳng tàn nhẫn được mấy.
Nhưng không hướng tới nó thì tôi lại thấy mình hèn hạ. Khi càng ngày mong muốn tranh đấu cho hạnh phúc càng có vẻ nguội lạnh đi. Dù nó làm bạn mệt thêm nhưng nó khá được việc.
Vả lại, đây không phải lần đầu bạn mơ kiểu đó nên bạn khá tin là mình sẽ kể được ít nhiều. Nhưng rốt cuộc, các cậu hay tớ vẫn là phận con sâu cái kiến, bị bọn hiện sinh có quyền lực thích thì thả rông, không thích thì nhốt lại, thủ tiêu, ngứa ngáy thì làm trò tiêu khiển. Liếc thấy mẹ có dừng chuột hơi lâu ở câu: Mẹ ơi, con thèm nghe mẹ mắng, mắng yêu.
Nếu không có một lực đẩy cực lớn. Có những kẻ không đến sân vì nghệ thuật sân cỏ, niềm đam mê trái bóng hay một điều gì đó tử tế. Vì thế mà nó làm bạn hay tự hỏi bạn có phải là bạn không.
Lần trước là sự nhục nhã của một thằng đàn ông. Thì anh sẽ chìa hẳn tờ giấy ghi sẵn mẩu đối thoại ấy cho em xem. Mẹ: Độ này con có ngủ được không? Tôi: Im lặng.