Sau khi nói chuyện với thần Ston, Nott chán nản bỏ đi tìm một chỗ ngủ qua đêm. Chờ đợi làm anh mất hết tinh thần, nhưng hiện giờ, đó là điều duy nhất mà Nott có thể làm. Nott vội vàng nhảy lên ngựa và biến mất trong màn đêm đen tối của khu rừng, phi như bay về phía cung điện của nhà vua.
Những tia sáng đã xuyên qua những tán lá dày tỏa xuống vùng đất, làm sáng cả một khu rừng. Từng luồng gió lạnh luồn qua những gốc cây to như muốn báo hiệu đêm nay là một đêm không bình yên đối với hai hiệp sĩ. Chẳng thấy thú dữ đâu để thử thách, dù buổi tối đó đây vẫn vọng về những tiếng hú bí hiểm.
Chẳng thấy thú dữ đâu để thử thách, dù buổi tối đó đây vẫn vọng về những tiếng hú bí hiểm. "Thật là một thứ bụi bặm nhớp nháp, khó chịu!" - mọi người càu nhàu. Đúng là thật khó mà tìm được vị trí chính xác nơi Cây Bốn Lá thần kỳ sẽ mọc.
Nếu chúng không hát, nước trong hồ sẽ không bay hơi, và nếu nước không còn bay hơi thì hồ sẽ bị đầy ứ, và nếu hồ quá nhiều nước gây ra ngập lụt thì rất nhiều cây cối và sinh vật trong rừng sẽ bị chết. Ông là người duy nhất biết rõ từng chân tơ kẽ tóc của khu rừng bao la này. Và nó đã mỉm cười với cậu chứ không phải với tôi.
Chỉ còn một ngày nữa thôi. Nott nghĩ: "Cái gã điên đó chắn chắn cũng chẳng tìm được Cây Bốn Lá thần kỳ cho dù hắn có đào nát khu rừng này lên. Những chiếc lá bắt đầu xào xạc, đó là khi thần Gió cất giọng trả lời:
Chàng tiếp tục công việc tạo dòng nước cho đến tận chiều tối. Sid vội vàng leo xuống núi chạy thẳng tới mảnh đất của mình. Chàng phải mất khá lâu mới đến được cái hồ này, chỉ mất vài phút sau khi Nott chán nản bỏ đi.
- Ngươi muốn gì, hỡi hiệp sĩ áo đen? - thần Gnome hỏi - Ai cũng bảo là ngươi tìm gặp ta suốt cả ngày nay. Sao ngươi lại còn có thể trông mong một cây bốn lá nào mọc được trên những hòn đá này nhỉ? Chắc là ngươi mất trí rồi. Thật lạ thay, càng làm việc, chàng lại không còn suy nghĩ nhiều về việc cái nơi mà chàng đã vun đất, đã mang lại nguồn nước và đã làm quang cây cối liệu có phải là nơi mà Cây Bốn Lá thần kỳ sẽ mọc hay không.
Ngươi không biết là ta biết mọi loài cây trong khu rừng này sao? Ngươi không biết là tất cả các cây trong khu rừng này đều liên lạc thường xuyên với nhau qua các lá cây của chúng hay sao? Thông tin được truyền đi nhanh chóng qua các nhánh cây đan xen lẫn nhau. Khi hai mươi hai tuổi, một cơ hội lớn đã đến với tôi. - Có chắc là ông đang không nói dối ta không? Hay là ông đã nói với gã Sid - hiệp sĩ áo trắng cưỡi con bạch mã - về cái cây đó rồi!
Ta đã hơn hai ngàn năm tuổi rồi. Mười lăm năm gần đây tôi đã phải cố gắng hết sức để có thể sống được qua ngày. Nott - hiệp sĩ áo đen, một trong hai người còn lại lên tiếng:
Nhưng cư dân của khu rừng Mê Hoặc và trong vương quốc không chú ý gì tới hiện tượng này lắm. Chàng điều khiển con ngựa bạch mã chạy từ từ về nơi có mảnh đất của mình. - Thương lượng ư? Ta chẳng muốn có bất cứ sự lương thượng nào với một phù thủy độc ác cả, đặc biệt là ngươi.