Mà đến cả thiên tài lãnh đạo cũng khó tránh khỏi những quyết định tầm thường. Bằng cách hiểu nó và để nó hiểu mình. Tôi thử trôi theo cuộc phiêu lưu của nó.
Nó là đầu đàn cho thế hệ sau, là cái mà các em nó nhìn vào, là trưởng chi, là đứa sẽ thay bố tôi rồi bố nó làm trách nhiệm với họ mạc. Này, mày chuyển cái bàn này lên. Bạn lấy xe máy, đứng ở cổng bệnh viện chờ bác làm thủ tục xong đưa bác về.
Tôi thấy thương chị út, cũng không nhiều lắm, tính chị không hợp với ngành an ninh dù mai đây cũng chỉ làm trong văn phòng. Và trong những thời điểm đó, bạn thường làm ra thơ. Cứ giờ nào là đổ từng ấy tiếng chuông.
Ăn một chút gì đó nạp năng lượng hay cứ lang thang trong mệt lả. Nhưng sau nhiều năm, bạn sẽ bắt đầu chán sự phân vân đó vì dù phân vân hay không, bạn cũng đã viết rồi. Nhà con chẳng thiếu thứ gì nhưng con về mang quà thế, mọi người vui lắm.
Và cứ nửa giờ thì boong một phát. Hơn nữa, mọi người sau nhiều năm cũng dần quen với tiếng ngáy đều đều không lấy gì làm dễ chịu của nó. Anh cảm thấy mình không còn thật lòng với nó nữa.
Thi thoảng vẫn bình luận vài câu. Những kẻ có khả năng lãnh đạo như vậy đủ thông minh để đọc và hiểu về tính nhân văn. Rau còn già, thịt còn dai nữa chứ.
Phải, đó là tôi tự cô lập mình. Đơn giản thôi, kéo nhẹ nó về phía biển nó sẽ tự lùi lên bờ. Ta mới chỉ đi được vài bước với khối xiềng xích và quả tạ đeo ở chân.
Nó mất ở đây và nó lại xuất hiện, lại sống ở kia. Mẹ là người đầu tiên đem đến những cung bậc xúc cảm hay, dở. Cả hai đều không biết những tác động tưởng chừng nhỏ nhặt và dai dẳng ấy có thể giết chết bạn.
Nhưng không được đâu, khi mẹ vẫn thuộc về phe họ. Cứ giờ nào là đổ từng ấy tiếng chuông. Ơ hờ khi tôi trôi đi hàng chục cây số giữa phố phường đông đúc mà không nhớ, không có cảm xúc với dù chỉ một con người.
Bởi vì nó không là một giấc mơ mà là một cái kiểu như đồ chơi ở Nga (quên tên rồi), mở con to ra lại thấy con bé, mở con bé ra lại thấy con bé hơn. Đơn giản, độ này đêm ít ra ngoài. Bạn không biết đó là cái gì cho đến khi bố bạn gọi vọng lên từ dưới nhà tắt đồng hồ báo thức đi bạn mới hình dung ra vấn đề.