Xảy ra chuyện gì thế hả? - Jones lưu lại công việc đang làm dở dang trên máy tính rồi dời bước sang chiếc ghế bành gần đó. Chiều đến, anh thong thả lái xe về nhà khi trời hãy còn chưa tối hẳn. Sẵn dịp, anh còn chơi cầu lông với cô con gái mười tuổi của mình.
Kết thúc quá trình giao việc bằng cách lập bản tổng kết. Chiều hôm đó, James quyết định gọi Josh vào phòng. Anh thật sự cảm thấy nhẹ nhàng và vô cùng thảnh thơi.
Phải thừa nhận là thái độ lúc đó của cô ấy làm tớ hơi lo lắng, nhưng kỷ luật nhân viên vì đã làm việc kém hiệu quả là một phần trong công việc của nhà quản lý kia mà! Vì thế tớ mạnh dạn nói thẳng cho cô ấy biết nhiệm vụ đó chỉ cần một ngày đã có thể hoàn thành, trong khi cô ấy lại kéo dài thời gian làm việc mặc dù đã biết dự án này rất eo hẹp về thời gian. James đứng dậy, bước đến bên bức tường và sửa lại khung ảnh chiếc cầu Công việc được giải quyết một cách trôi chảy, không khí làm việc trong bộ phận của anh ngày càng phấn khởi, chan hòa vui vẻ.
Đối với Jessica, sau tất cả những nỗ lực mà cô đã đặt vào dự án này, đó là một điều vô cùng tệ hại. Kể từ đó, họ được bố trí làm việc trong hai căn phòng riêng biệt nhau. Một lần nữa, rất cảm ơn sự tin tưởng của ông.
Anh phải viết và đánh giá các bản báo cáo, phải đọc những bản thông cáo và tạp chí chuyên ngành; phải luôn có mặt tại những cuộc họp quan trọng. Một buổi tối nọ, vì phải giải quyết một số công việc còn tồn đọng nên James lại một lần nữa để lỡ bữa tối cùng gia đình. - James đính chính và nhìn thẳng vào mắt Josh.
Nhưng sau đó cậu vẫn có thể nói hết cho tớ nghe mà. Chính tôi mới là người đã đẩy chúng ta vào những khó khăn này kia mà? Giờ đây anh không còn băn khoăn nữa mà tập trung suy nghĩ xem mình nên bắt đầu như thế nào và nên thay đổi những gì.
Đó quả là một câu nói hay. James nghe nói sếp của Jones là một người rất vui tính. Trong công việc, Jones lúc nào cũng vui vẻ trò chuyện với mọi người và luôn tham gia vào các hoạt động của công ty.
James bất giác mỉm cười khi nhớ lại một buổi sáng nọ, Jason đến phòng của anh thật sớm chỉ để nói với anh rằng, "càng ngày tôi càng cảm thấy bộ phận của chúng ta thật sự là một tập thể gắn bó, còn bản thân tôi nhận thấy rằng mình cũng là một thành viên có những đóng góp tích cực". - James đính chính và nhìn thẳng vào mắt Josh. Nhưng càng về cuối tuần, khó khăn cốt lõi càng hiện ra rõ rệt.
Điều quan trọng là cậu phải biết rút kinh nghiệm. Mọi chuyện rối lên như tơ vò! Từng bước một, họ đi sâu vào từng phần của dự án và làm rõ những thắc mắc của James.
Mọi người đã hoàn tất những công việc đơn giản, và những công việc còn lại đều phức tạp hơn, nên James phải mất nhiều thời gian hơn. Nếu không xảy ra những rắc rối ấy, chắc tớ cũng chưa học được cách giao việc cho nhân viên sao cho hiệu quả. Tớ gọi Jennifer vào văn phòng, dự định sẽ nói chuyện thẳng thắn với cô ấy.