Người này nhún vai đáp: "Khách hàng của tôi mua hạt dẻ chứ không mua bánh". Hogan chưởng lý Nữu Ước nói": "Già nửa các vụ xử trong toà đại hình đều do những nguyên nhân rất nhỏ. Ít người phải dùng đến cực hạn năng lực của mình, vì chúng ta có những nguồn mãnh lực thăm thẳm không bao giờ dùng tới".
Thử hỏi tại sao ý muốn "trả đũa" lại có hại cho bạn? Theo tờ tạp chí Life thì ý muốn đó có thể làm sức khoẻ bạn phải vĩnh viễn suy nhược. Tự nhắc đi nhắc lại: "Sự bình tĩnh trong tâm hồn, hạnh phúc, sức khoẻ của tôi và có lẽ cả lợi tức của tôi nữa, một phần lớn sẽ do tôi áp dụng hay không chân lý cũ kỹ nhưng vĩnh viễn hiển nhiên dạy trong cuốn này". Tôi oán định mệnh nhưng vẫn nằm nghĩ như lời thầy thuốc dặn.
Đến đây họ đặt ông lên trên một đống cành khố, định đánh diêm đốt. Phải đợi 23 thế kỷ sau, y học mới chịu xác nhận sự quan trọng ấy. Và người bệnh đứng dậy và trở về nhà".
chắc chắn tôi sẽ thất bại và khổ sở. Tôi phỏng vấn ông Henry Ford ít năm trước khi ông từ trần. Đừng đi hỏi người nào tin rằng chỉ cần làm một trắc nghiệm là lựa được nghề hợp với mình ngay.
Không ai có đủ khí lực và nghị lực để vừa chống cự với một tình thế không tránh được, vừa tạo một đời sống mới đâu. Dì phải nuôi tới sáu người con, lại phụng dưỡng thêm hai bà, mà cứ coi như việc thường, Theo dì, chẳng có chi là cao thượng đặc biệt hoặc đang khen hết, chỉ là việc phải, tự nhiên, nên dì mà như vậy thôi. Con người lẻ loi rất dễ bại trận, nhưng sống với sức mạnh của Thượng Đế ở trong lòng, không sao quỵ nổi.
Mà có lẽ họ cũng sợ quá thiệt. Phần đông họ để giấy má trên bàn, hàng tuần không ngó tới. Nhớ rằng không có người nào chết vì thiếu ngủ hết.
Trông họ, ta thấy ngay là họ thất tình, đau đớn vì bệnh não. Nếu chiến tranh không kết liễu ngay lúc đó thì chắc là tôi nguy rồi. Ba phút sau, sáu thuỷ lôi nổ chúng quanh chúng tôi như trời long đất lở và đưa chúng tôi xuống đáy biển, sâu trên 90 thước.
Bảo hiểm về bệnh tật, hỏa hoạn và mọi tai họa bất thường khác. Tuy nhiên ông cho rằng: "Ta không thể trách một người đã làm hay không làm việc này, việc kia. Nhưng y không nói tiếng Anh.
Phần đông chúng ta tự khen, khen cái "ta" hiện tại. Năng lực ở trong người ta là một năng lực mởi mẻ và riêng biệt, không ai có hết, và ngoài ta ra, không ai biết ta có thể làm được cái gì, mà chính ta, ta cũng không biết nữa, nếu ta không chịu làm thử". Mười tháng sau ông bà lại bỏ một người con gái nữa, sinh được năm ngày.
Coi cuốn này như một cuốn sổ tay trong khi làm việc; dùng nó để giải quyết áp dụng những nỗi khó khăn hàng ngày. Nhưng ít khi hai người chịu nghe tôi. Mà chính 7 phần trăm đó làm cho tôi cứ mệt nhọc, bực tức mất thời gian.