Sai lầm chưa từng có! Vì quá xúc động nên tôi không sao điều khiển được cái ghế, và bởi thế nên nó cứ quay vòng vòng. Việc dùng từ chính xác phần nào thể hiện trình độ hay quan điểm của người nói đối với xã hội nói chung. Tôi nhấc máy lên và nghe thấy tiếng lách cách nhịp nhàng cùng giọng nói của một chàng trai trẻ: Xin chào anh Larry, câu lạc bộ Rotary đây.
Chớ nên e dè và căng thẳng quá. Nói quá nhiều (overtalk) chẳng tạo nên một thiện cảm nào nơi người nghe cả. Nếu bạn đã ba lần thay đổi việc làm, hãy chuẩn bị sẵn sàng để được hỏi Tại sao vậy?.
Trong ngành phát thanh viên thì chúng tôi luôn có một học thuyết công bằng. Thế nhưng ông đã làm một việc mà không phải ai cũng dám làm. Lúc đó chúng tôi đang học lớp chín ở trường trung học Bensonhusrt, sắp sửa tốt nghiệp đến nơi thì cả bọn lại gây ra một vụ việc kinh khủng đến mức tưởng chừng bị đuổi học.
Nếu không, người ta sẽ không có ấn tượng gì sau khi trò chuyện với bạn và sự hiện diện của bạn hoàn toàn mờ nhạt. Thỉnh thoảng trong khi nói bạn có thể rời mắt khỏi người đối diện, nhưng đừng đưa mắt lên không trung một cách lơ đễnh như thể bạn chẳng màng nhìn gì cả. Tôi đứng cạnh quan tài đóng chặt của người bạn thân yêu, cảm nhận rõ giây phút chia ly đau đớn.
Tối Chủ Nhật, tôi nhận ra ra Dick quả thật không phóng đại. Nhưng giờ đây tất cả đều lộn xộn. Bạn có thể rút ra co mình một kinh nghiệm giao tiếp qua cử chỉ một cách tự nhiên nhất.
Nếu không đủ chỗ ngồi thì linh động tổ chức tiệc đứng (buffet). Cậu lên chương trình được không Jim? Không sao, vẫn chạy tốt! Vậy mà anh chẳng hề đá động gì tới nó!
Tôi là người phát biểu sau cùng. Điệu bộ và cử chỉ thì dứt khoát và ấn tượng. Có một phương pháp cực kỳ hiệu quả: Bạn hãy nhờ một người nào đó đóng vai người phỏng vấn, còn bạn thì tập trả lời.
Bạn biết không, tôi như một đứa trẻ lang thang không một xu dính túi, và cứ sáng sớm lại tha thẩn đến cổng đài phát thanh. Tôi nghĩ rằng việc trò chuyện cũng giống như chơi golf, như lái xe hay làm chủ một cửa hàng. Andrew có hai ông bà nội và hai ông bà ngoại, anh rất thương kính ông bà và luôn gần gũi trò chuyện với họ từ thuở nhỏ.
Đừng nhìn vào bức tường hay nhìn ra ngoài cửa sổ. Các bậc cha mẹ quan niệm rằng con gái của họ không được phép gọi cho bọn con trai mà phải đợi phe kia gọi trước mới phải đạo. Chúng ta cần ghi nhớ điều này.
Cách nói của Louis Nizer là cách xây dựng những sự kiện thành một chuỗi, và tạo những tình huống kịch tính có thể xảy ra. Bạn hãy thử hỏi chuyện theo cách của Godfrey xem. Sau khi cha tôi mất, mẹ tôi phải bươn chải ngoài xã hội lo việc cơm áo gạo tiền nuôi chúng tôi.