Hồi ấy em thật bướng bỉnh và luôn chọc tức anh. Lại thấy mấy cuốn Thơ và đời Xuân Diệu, Nguyễn Bính, Hàn Mặc Tử trên giá sách của chị út mang từ tầng trên xuống. Cần quái gì sự thật và lí do.
Nhà văn nhắm mắt lại. Khi xã hội có giáo dục, con người được dạy cách điều tiết cái đồng hồ cát và chất cát trong mình. Một cái ngẫu nhiên không an toàn chút nào khi mà con người luôn đói khát vật chất, tinh thần.
Đó mới thực sự là sự cởi bỏ để đến với trí tưởng tượng. Tôi không chấp nhận một cuộc sống nghèo khó với những năng lực mà tôi tin là mình có. Rồi chúng tôi vào phòng tập.
Nhưng phải chăng là những nỗ lực tìm kiếm đáng trân trọng? Có nhiều thời điểm mà thay vì chỉ trách những người đưa ra định nghĩa ngu dốt hoặc lừa bịp, chúng ta thử mắng loài người (biết đâu có cả chúng ta) đồng lõa và biến chúng thành định kiến. Cái này không rõ lắm. Nhưng những áp lực dai dẳng khiến bạn đâm bệnh.
Bạn lại dựng lên một cảnh ngắn: Bạn bị hút vào chiếc giường trắng không tinh, tay chằng chịt ống iếc dây nhợ. Cái bút này vỏ kín như bưng. Không háo hức khi bước vào và không nuối tiếc khi bước ra.
Chỉ còn làm con tin ở nhà bác nữa thôi. Tôi tin ông cụ sẽ nghe lời ông. Bạn không phải là một tên hèn nhát, một kẻ lười biếng.
Người ta không thể sống lâu với cái cơ thể vừa trống rỗng vừa trĩu nặng. Mà họ lại chẳng bao giờ dành thời gian để thấy. Mà giáo viên nhạt và lạnh nhớt như thế thì ngu như tôi cũng biết.
Nên ta đành phải làm một thằng đàn ông với giọng ồm. Nó bảo: Người ta không thích mách thì thôi. Bác ạ, chú cảnh sát lúc thả xe cháu có nói: Nhà toàn công an mà lại chậm chạp thế.
Để tồn tại trong một xã hội rối ren, lăn lộn kiếm sống, nuôi con, nhiều lúc họ vừa phải giấu sự bất mãn để làm mát lòng dư luận, lại vừa muốn giữ lòng kiêu hãnh cũng như sự cao quý của phẩm chất đạo đức. Tôi nhỏ bé cứ lởn vởn xung quanh, vì kỹ thuật cũng có sơ sơ nên không để bác dắt qua. Dù trái tim đương bề bộn.
Tôi không muốn người ta nhìn thấy tôi khóc. Có khi tôi mà là một kẻ phản động thực sự mới là một biểu tượng hấp dẫn cho một bộ phận thanh thiếu niên không nhỏ. Có gì để thanh minh.