Ngay lập tức, bà chúa nước từ giữa hồ trồi lên, lộng lẫy trong bộ xiêm y bằng nước tuyệt đẹp của mình. Chúng nở ra hàng trăm cây, đủ mang lại may mắn quanh năm. Thực sự cuốn sách đã truyền cho chúng tôi một niềm cảm hứng rất đặc biệt - mọi người đã thao thức biên tập và thiết kế sao cho thật đẹp và mong sao cuốn sách tuyệt vời này sớm đến tay các bạn.
- Đó dĩ nhiên là vì đất đai ở đây. - Bởi vì hắn đã lừa mi. Họ cứ chuộng loại vải vừa rẻ vừa hợp thời trang hơn.
Và tôi cũng giúp đỡ và chia sẻ với rất nhiều người còn khó khăn trong cuộc sống. Lời nguyền của ngươi nói rằng bất cứ ai nhổ nó lên sẽ phải chết trong vòng ba ngày, nhưng nếu Merlin nhổ nó thì ông ta sẽ không chết. Câu chuyện giản dị này có thể được áp dụng rất rộng rãi cho tất cả mọi người và có khả năng khích lệ một cách độc đáo.
Thất bại và cơ hội này quá lớn - sẽ không bao giờ có một dịp nào như thế này nữa. Tuy nhiên, chàng đã làm được một điều hết sức quan trọng: đó là chàng đã tạo ra một điều khá biệt, điều mà chưa ai từng làm cho khu rừng này. Hai chàng hiệp sĩ phải mất hai ngày rong ruổi liên tục trên ngựa mới đến được nơi mình mong muốn.
Đôi mắt sáng và đôn hậu của ông biểu lộ sự lắng đọng của một người trải nghiệm và ánh lên cái nhìn của một tâm hồn rất trẻ trung. Điều này cũng không có gì là lạ. Merlin xúc động ông ôm lấy Sid thật chặt, im lặng.
- Ta đã nói là CHƯA BAO GIỜ rồi mà - thần Gnome bực bội hét lên rồi quay đầu bỏ đi. Câu chuyện may mắn này đã đến với cậu rất tình cờ. Anh sẽ đi tìm Sid cùng về, nếu có bị cười vào mũi thì dẫu sao hai cũng còn đỡ hơn một.
Điều quan trọng chính là những việc mà con đã làm để chuẩn bị cho nó. Sid im lặng hồi lâu và chợt ngước nhìn thẳng vào mắt Merlin. Chàng tiếp tục công việc tạo dòng nước cho đến tận chiều tối.
Ai cũng muốn mình sẽ là vị chủ nhân của Cây Bốn Lá thần kỳ đó. Tất cả các cư dân của khu rừng Mê Hoặc đều nhận thấy và theo dõi sự hiện diện của hai kẻ xa lạ vừa mới xâm nhập vào đây. Nó không chỉ kỳ diệu với các bạn mà ngay cả với chúng tôi - những người thực hiện cuốn sách này.
Chàng thầm nghĩ: "Trong quá khứ chưa từng có một cây bốn lá nào mọc ở khu rừng này thì đâu có nghĩ là trong tương lai nó sẽ không thể mọc lên được đâu. Bỗng Jim thấy nhột nhột ở bàn chân. - Đó dĩ nhiên là vì đất đai ở đây.
Nhưng khu vườn không còn như trước đây nữa: nó đã được lát đầy gạch. - Giờ thì ngươi đã biết rằng Cây Bốn Lá thần kỳ không mọc ở đây. Anh lúc nào cũng muốn mọi chuyện dễ dàng thuận lợi.