Tôi biết ông rất yêu vợ. Không phải cái nhẹ bẫng bản chất của tờ giấy. Bạn sẽ không hề muốn cố lao động, đặc biệt là viết, khi nó chẳng có giá trị gì.
Đến lúc cậu mệt mỏi và khuất phục thì thôi. Như đứng từ ngoài nhìn vào một bức tranh. Nào ngờ cô bé kia thấy tôi vắng cả buổi liền cung cấp tin giật gân ngay.
Lúc ấy, anh quên chưa kể cho em, anh thấy người mát lạnh. Cũng chẳng có gì lạ kỳ để tả. Luôn giúp đỡ bằng cách đánh lừa bạn.
Đứng dậy tại chỗ, uốn éo nhún nhảy theo điệu nhạc trong máy vi tính, đơ đỡ. Nếu tôi không nhầm thì trong đầu các chú không hiếm những ý nghĩ như thế này: Cái lũ choai choai toàn đứa mất dạy. Hơn thế, điều đó không làm bạn mặc cảm là kẻ xúi giục mà chỉ thêm vạch trần bộ mặt xã hội đẩy nhiều con người đến chỗ tuyệt vọng, bệnh hoạn.
Một thứ ánh sáng trắng dịu mắt và đủ trông rõ mọi thứ. Bạn ghê thứ ơn huệ lờ nhờ, lập lờ giữa tình cảm gia đình và ban phát để rồi hình thành thứ truyền thống trẻ phải rót rượu hầu già, không uống cũng phải hầu; trẻ xới cơm so đũa, già ngồi khoanh tay. Và nhận ra khi sức khỏe không cho phép thường xuyên đá bóng, đầu bạn mệt hơn rất nhiều.
Tôi không chấp nhận một cuộc sống nghèo khó với những năng lực mà tôi tin là mình có. Và nhận ra đến giờ chỉ có mẹ mới cho tôi cái quyền hờn dỗi ấy. Phải tập trung vào học.
Tôi hơi chờ xem mẹ có ngã giá cao hơn không. Trước đây, bạn từng rất khỏe. Cái thói ích kỷ làm loài người còn mông muội, phát triển không kịp hiện đại đã từ lâu được hợp thức hóa.
Nhiều lúc nó làm bạn cứng nhắc, định kiến với bản thân và xung quanh. Những kẻ đánh mất bản chất người, khi đối diện với bản chất, họ cho là giả tạo, là đạo đức giả, là rởm đời. Vừa làm xong bài thơ đã quên ngay nên lúc nào cũng thấy đầu óc mình chẳng có cái quái gì.
Bác bạn là đối thủ, là cửa ải đáng gờm nhất. Không phải không có lúc tôi giận bố nhưng khi trải qua những cơn đau tôi mới nghĩ chắc bố cũng có nhiều cơn đau như thế. 000 dành dụm được từ đầu tuần.
Sau mỗi pha bóng hoàn thành nhiệm vụ đầy tính sáng tạo, thay vì vuốt tóc, anh tiếp tục lựa chọn vị trí cho tình huống tiếp theo. Xuống nữa đến cái cổ họng độ này đôi lúc đau rần rật. Tay cứ thả, tai cứ như điếc, miệng cứ như câm.