Bà sống ở châu thành Maywood, một châu thành 30. Tôi không cầu Thượng Đế giúp tôi; tôi đem tấm lòng thành kính cảm tạ Ngài; nhờ Ngài phù hộ mà tôi có năm đứa con khỏe mạnh, xinh xắn, thông minh, ngoan ngoãn. Bi kịch hồi tuổi thơ và tuổi xanh của tôi là cảnh nghèo.
Sáng dậy tôi có quyết: "Nắm lấy ngày hôm nay" để tận hưởng 24 giờ đó không? Nhưng khi chịu theo tài năng của cô - của một cô gái nhà quê, không đẹp gì, ở miền Missouri - thì cô thành một ngôi sao nổi danh nhất trên đài phát thanh ở Nữu Ước. Chắc chắn có điều này: Nếu tôi cứ nghĩ rằng thế nào cũng "chết" thì lời bác sĩ tiên đoán sẽ thành sự thực.
Giữa đường ông không muốn đi nữa thì thôi, ngừng lại. Tôi nhớ câu này khắc trên cửa một ngôi nhà hoang tàn cất từ thế kỷ 15 ở Amsterdam (Hà Lan): "Như vậy đó, mà không thể khác vậy được". Như vậy có khó giải quyết được các vấn đề cũng là dĩ nhiên".
Kết quả rất thần hiệu. Nghe ông nói lại càng bủn rủn thêm. Rồi ông bỏ ra hai năm để sửa soạn một phim phóng sự về đời sống ở Ấn Độ và Afganistan.
Thiếu thời ông được học ít, bắt đầu làm trong một tiệm nhỏ ở nhà quê rồi sau giám đốc công ty U. Hãy làm cho những đường nhăn trên trán hay ở góc miệng dãn ra mỗi ngày hai làn. Cách đây mấy năm, một ông chủ hàng cơm tỉnh Spokane, thuộc tiểu bang Washington, đã ngã đùng ra chết sau một cơn thịnh nộ.
Quy tắc 6: Nhớ rằng không có người nào chết vì thiếu ngủ hết. Bạn đọc cuốn Tôi kết hôn với Mạo hiểm sẽ biết đời bà. Chàng kể: "Giữa trận đấu, tôi đột nhiên cảm thấy hết thời gian.
Những chuyện như vậy hàm hồ quá, bạn không kiểm tra được hết. Không có cách nào trả nổi mà cũng không vay thêm được. Quân địch thả thuỷ lôi tấn công chúng tôi luôn 15 giờ.
Sau cùng, ông lập một hội ở khắp nước gọi là "Hội những người bị giam tại nhà". Tôi chẳng hề tưởng tượng được sự ấy, nhưng nay, tôi đã nhận thấy thật tôi chẳng có gì đáng than phiền. Tôi sống để suy nghĩ những việc đã làm; để mà hối tiếc đã làm bậy; đắn đo đến những câu đã nói để tự trách mình sao chẳng nói thế này, thế nọ, có hơn không?
Bạn nên nhớ rằng nhiều người khác cũng lo lắng về tài chính như ta vậy. Đầu đuôi thế này: Tôi gây một tổ chức vĩ đại, chuyên môn dạy học những người đã trưởng thành. Nếu tôi là con ngài, thì ngài có khuyên tôi làm nghề đó không?
Giữa đường ông không muốn đi nữa thì thôi, ngừng lại. Khi tôi hỏi làm sao dẹp được nỗi lo ấy, bà đáp: "Tôi bầy ra việc để làm. Gặp gió mùa, dông tố, đáng lẽ chết vì sợ, thế mà không.