- Anh chỉ vào tấm bảng. - Jones ngồi thẳng lên, chuẩn bị nói tiếp. Để thay đổi không khí, James bật đĩa nhạc yêu thích của mình lên.
- Ồ, cậu đấy ư! Tớ rất vui khi gặp lại cậu. Đây là bước sẽ giúp cậu tin chắc rằng công việc đang được triển khai đúng hướng. Mọi người lại thấy anh mỉm cười.
Nó giống như chiếc đồng hồ bị hỏng. - Cậu nói đúng, cậu đã bỏ qua một thứ. Dù James đã cố không biểu lộ, Jessica vẫn nhìn ra được sự thất vọng của James khi anh đọc bản báo cáo.
Tớ tin tưởng cô ấy sẽ làm được. Kết thúc quá trình giao việc bằng cách lập bản tổng kết. - Đó là một dự án quan trọng và rất eo hẹp về mặt thời gian.
Vì sao anh vẫn gặp rắc rối sau khi đã rút kinh nghiệm rất nhiều so với những ngày đầu làm quản lý? Anh đã thiếu sót điều gì kia chứ? Tại sao vấn đề ủy thác công việc cho nhân viên lại phức tạp đến thế? Anh phải làm gì mới có thể tiên liệu hết những khó khăn có thể xảy ra? Hàng chục câu hỏi cứ xoay tròn trong đầu James. Nó giống như chiếc đồng hồ bị hỏng. Ông chưa bao giờ cho tôi biết là dự án này rất khắt khe về thời gian và ông cũng không yêu cầu cụ thể thời hạn hoàn thành công việc.
Khi đọc lại những điều mình đã viết trên bảng, James chợt nghĩ đến những vị giám đốc trong công ty - những người cũng có thể đang gặp phải khó khăn như anh. Thoạt đầu, công việc vẫn diễn ra khá tốt đẹp. Tuần tiếp theo, tình hình công việc diễn ra không được suôn sẻ như trước.
James rảo bước thật nhanh về văn phòng để ghi lại những điều Jones vừa nói lên tấm bảng trắng: Nếu có điểm nào còn vướng mắc, mọi người cởi mở bàn bạc, trao đổi với nhau cho đến khi tất cả được thông suốt. Và dĩ nhiên công việc của họ cũng hiệu quả hơn.
- James siết nhẹ bàn tay vợ và cúi xuống thì thầm. Và điều kỳ diệu hơn cả là hai cậu con trai đầu lòng của hai gia đình này đều ra đời vào cùng một ngày, trong cùng một bệnh viện, và hai bà mẹ đã nằm cạnh giường nhau! - Tớ cũng không hiểu nữa.
Mỗi cuối tuần, anh thường dẫn các con đi cắm trại hay thong thả đọc một quyển sách nào đó, lắng nghe một bản nhạc và tận hưởng cảm giác yên bình trong khu vườn nhà mình. Anh cũng không quên xác định rõ thời hạn hoàn thành dựa vào quỹ thời gian tương ứng. Và trên hết là anh phải đánh giá đúng năng lực của từng nhân viên, tuyển dụng bổ sung nhân lực, xử lý các trường hợp buộc phải cho nghỉ việc, và làm cả những việc anh không thích chút nào - đó là kỷ luật các nhân viên của mình.
Anh thường phải bỏ bữa sáng để đến văn phòng sớm hơn một chút, tranh thủ thời gian để cố làm hết những công việc đang còn chờ anh giải quyết. Còn James lại chẳng có thời gian. Rồi James lùi ra xa vài bước để đọc lại tất cả những gì anh đã viết lên tấm bảng trắng.