Nhất là đối với những việc bạn biết nhiều về nó. Hãy điểm lại mà xem, những người mà chúng ta thích trò chuyện nhất thường là những người cảm thông với chúng ta nhiều nhất. Bốn người xếp hàng rồi đo xem ai cao nhất.
Nghị sĩ Kefauver như đang bị treo lơ lửng: Tôi đang hỏi ông rằng, tại sao ngành bóng chày muốn dự luật này được thông qua? Một Al Gore trong chính trị khác với một Al Gore ở đời thường. Tức mỗi lần ngước mặt lên, bạn nên nhìn một nhóm khán giả khác, để tất cả mọi người đều biết rằng bạn quan tâm đến họ.
Nhưng thầy Cohen không cười. Ở Hope, nỗi ám ảnh không là một chủ đề cụ thể mà là phong cách cụ thể - trả lời mọi câu hỏi hết sức gượng gạo. Ngày nay đó chính là điều quan trọng nhất: An toàn.
Will Rogers nói rằng ông có một kế hoạch để kết thúc chiến tranh thế giới thứ nhất. là một diễn giả có kiến thức sâu rộng, luôn thu hút toàn bộ sự chú ý của khán giả như thể ông có phép thuật. Thậm chí điều này rất tệ hại khi người khác trông bạn thật buồn cười và lố lăng.
Cậu ấy có một cái đầu hung đỏ trong rất ngầu. Thứ lỗi cho mình nhé, mình đến đằng kia chào ông sếp một tiếng. Thế rồi đột nhiên sau ba tuần, người phát thanh buổi sáng nghỉ làm.
Để hòa hợp với khán giả, bạn phải hiểu biết một phần nào đó về họ. Những người thân quý mến bạn, những sở thích của bạn, một điều từ thiện bạn đang làm… Thậm chí đơn giản như là một quyển sách hay mà bạn vừa đọc, một bộ phim thú vị bạn mới xem xong… Hãy tìm lại niềm vui và sự nhiệt tình để khi trò chuyện với một ai đó, bao giờ người ta cũng thấy nụ cười trên gương mặt bạn. Nhưng ai cũng thích thú và hào hứng.
Bởi khi lắng nghe tôi sẽ học hỏi được rất nhiều. Cố ca sĩ Frank Sinatra là một ví dụ. Những giá trị từ quá khứ không phải là sai, đơn giản là nó không còn phù hợp nữa ở thời kỳ mới, thế thôi.
Stengel có thể nhấn chìm mọi câu hỏi, thậm chí còn làm người đặt câu hỏi trở nên hoang mang và bối rối. Tuy vẫn không thể nhìn thấy rõ hơn, nhưng nhờ nó ít ra có thể đoán được tên cầu thủ. Giống như ánh sáng một con đom đóm khác với một tia chớp vậy.
Vì tự nhiên, nên nó có thể trở thành một phương pháp cực kỳ hiệu quả. Bởi nếu không có sự hưởng ứng từ đối phương thì dù cố gắng cuộc trò chuyện cũng chẳng đi đến đâu cả. Phòng chật thì bảo khách ngồi gần, nhà rộng thì mời khách ngồi thưa ra.
Dĩ nhiên trong một bữa tiệc thật đông đúc thì sẽ không ai trách nếu không thấy bạn quay trở lại. Quan điểm về chính trị của Ted giống như nhiều người khác, trong đó có tôi. Đôi lúc bạn tiếp xúc với người giàu có và nổi tiếng, thì việc của bạn lúc ấy không phải là đứng đó để run hay hồi hộp.