Tôi mệt quá, vừa đi vừa ngủ, vừa mơ màng. Khi thang ngừng ở một từng nọ, ông xin tôi tránh lối cho ông đẩy ghế ra: "Xin lỗi ông, tôi làm phiền ông quá". Tăng lương "đúp"? Không.
Ba năm sau, bà ta phải bán lại những lô đất với số tiền bằng một phần mười giá mua. Vậy ta có thể kết luận: ngăn ngừa mệt mỏi tức là ngăn ngừa ưu phiền. Bà thường ăn mặc giả người nhà quê, mà dò thám cử chỉ của ông cả khi ông đi chơi trong rừng.
Hết thảy chúng ta vốn ghét những lời chỉ trích và khoái những lời tán tụng, không xét xem sự khen chê có đúng không. Có người cho hay rằng 15 phút sau khi ông gặp ta, tôi sẽ được ông ta kể lể đầu đuôi cho nghe. Như vậy mà ông thoát khỏi bước giam truân nhất đời ông.
Tôi không nghĩ tới tôi nữa mà chuyên chú vào người khác. Mụ chỉ kiếm cái vui bỉ ổi là đã bôi nhọ được một người cao hơn mụ cả ngàn bực. Áp dụng những quy tắc trong mỗi cơ hội.
Nhưng y học vẫn chưa trị được những bệnh tinh thần, không do vi trùng mà do những cảm xúc như lo lắng, sợ sệt, oán ghét, thất vọng, những bệnh mỗi ngày một tăng với tốc độ rất gớm ghê. Khi giáo sư William James dạy khoa triết lý ở Đại học đường Harvard, ông nói: "Phương thuốc thần diệu nhất để diệt ưu tư là lòng tín ngưỡng tôn giáo". Bạn tôi cắt thịt có vụng về không, tôi không thấy, mà nếu có thấy cũng không cần biết.
Để cho cơ thể duỗi ra. Ta thù oán chúng, chắc chắn là chẳng làm cho chúng đau đơn chút nào, mà trái lại làm cho đời là luôn luôn thành ác mộng. Thời ấy óc tôi đầy những lo lắng.
Tôi thấy rõ chân tướng của tôi mà giật mình: thì ra bấy nay tôi cứ muốn thay đổi cả mọi vật trong vũ trụ, trong khi chính đầu óc tôi muốn thay đổi. Rồi y trở lại phản ông, tố cáo ông, nói xấu ông, người đã cứu y khỏi khám. Pierpont Margan, một trong những nhà tài chánh đại tài, buổi chiều thứ bảy thường một mình lại nhà thờ Trinity ở đầu đường Wall Street quỳ gối cầu nguyện.
Mấy năm trước, giá có đọc một nhan đề như vậy, tôi cũng nghĩ y như bạn. Ngủ được còn gì hơn nữa? Tính mỗi giờ, chú làm việc có 26 phút và nghỉ 34 phút, nghĩa là nghỉ nhiều hơn làm việc.
Bạn cũng vậy, tôi cũng vậy, cả ông Einstein [10], cả Toà án tối cao của Huê Kỳ nữa, không ai có đủ thông minh để tìm một quyết định sáng suốt về bất kỳ một vấn đề nào, nếu trước hết không chịu thu thập đủ những sự kiện đã. Từ đó ông muốn cử động phải ngồi trên chiếc ghế có bánh xe. Tôi nói: "Anh Bill này, tôi chỉ đợi anh mười phút thôi, rồi thì "tốp".
Ông hiểu rằng nếu không bỏ được ba tật ấy, không thể thành công lớn. Cũng chính vì thế mà biết bao người thấy "mỏi mắt" tuy mắt họ rất tốt: họ đã chú mục quá độ. Các bác sĩ dùng đủ phương thuốc ngủ, thuốc mê, cả phép thôi miên nữa, nhưng vẫn vô hiệu.