Chúng ta đang tiến rất gần đến việc tìm ra lời giải đáp bởi vì giờ đây ta đã biết được đến 700 cách mà ta không nên làm . Ta lừa gạt bạn bè, người hợp tác kinh doanh với mình, lôi kéo họ vào tròng chỉ để đạt được cái mình muốn. Ông được bình chọn là viên chức ăn mặc đẹp nhất trong năm 1991.
Một bữa nọ, “gián điệp” báo cáo một trong những điều gây tổn thương lớn nhất trong đời tôi. Sự thật về thất bại của anh ta không làm tôi thích thú lắm ;nhưng điều mà tôi quan tâm là :Làm thế nào anh ta chấp nhận được thất bại >Ngay sau đó ,anh ta đã làm gì ?Anh ta có thoái chí không?Anh ta có bị trượt dốc luôn không ?Anh ta có kết luận rằng mình đã mắc phải sai lầm trong nghề nghiệp và cố gắng làm điều gì khác nữa không ?Hay anh ấy gắng gượng đứng lên và bắt đầu lại từ đầu bằng cách quyết định quên đi thất bại ? Tôi không còn bất cứ lí do nào để phàn nàn.
Sau đó, ở tuổi 17, ông là nười bán hàng cho một cửa hàng bán đồ kim loại. Chẳng hề gì, học vẫn kiên trì tiến bước. Nhiều người lại muốn thoát ra và tự mình bắt đầu một công việc gì đó nhưng lại sợ đánh mất công việc “dễ chịu” hiện thời.
-Đừng bao giờ nhượng bộ! Đừng bao giờ, đừng bao giờ, đừng bao giờ nhượng bộ trong bất cứ việc gì bạn làm! Năm 1969, tôi lại trải qua một kinh nghiệm nhớ đời khác. Người thiếu nữ về nhà, đau khổ vô cùng.
Sỏ dũ như vậy là vì người ít may mắn phải cố gắng nhiều hơn và nỗ lực nhiều hơn để đảm bảo thành công”. Ta không có cách nào khác ngoài việc học hỏi đẻ có thể tránh không gặp chúng nữa . Honda thậm chí không thể sử dụng ô tô của mình để kiếm ăn cho gia đình.
Đấu tranh ,thất bại ,thành công :trong khi thành công là cái mà ta luôn tìm kiếm ,đấu tranh cũng có niềm vui riêng của nó ,và thất bại cũng không phải là không có ích . sinh ngày 23/9/1923 ở Sta. Nếu bạn vẫn tiếp tục cố gắng sau một tá thất bại, hạt giống thiên thần sẽ nảy nở trong bạn.
Nếu như ông cũng kiên trì như Bell thì ngày nay tên ông cũng được ghi vào sử sách. Tổng thư ký Hội sinh viên tìm được cách trốn ra nước ngoài (sau 20 năm tha hương, gần đây ông ấy mới được phép trở về nước). Tôi cũng có cùng cảm giác như thế.
“Trong mỗi thời kỳ, những người tài năng leo lên cao. Và những kết quả mà họ đạt được không thể chịu đựng nổi và thậm chí ngay cả chính họ cũng thường bị má anhe bởi “sự bất an trong tâm hồn” và những điều tương tự như thế. Khi còn là một đứa trẻ, ông đã chơi những trò khuyến khích “tinh thần đấu tranh và ý chí để chiến thắng”.
Đó chính là điều khiến cuộc sống này trở nên thú vị hơn, biến ta thành ông chủ năm giữ số phận của chính mình. Đoạn thơ tôi trích dưới đây sẽ làm sáng tỏ điều này: Chúng tôi đang bay vút lên cao – mục đích của chúng tôi là chinh phục cả thế giới! Chúng tôi biến những kho hàng của mình thành nơi đào tạo các nhân viên hàng đầu thành các nhà quản lý, những người mà ngày nào đấy sẽ được gửi đến điều hành những doanh nghiệp tương tự ở các quốc gia khác.
Đây chính là nơi mà tính yêu dành cho các món ăn được nảy sinh. Điều họ làm chỉ là sao chép,cải tiến và phát triển những sản phẩm đã có sẵn. Bị cầm tù hơn ¼ thế kỉ, ông trở thành tổng thống Nam Phi ở tuổi 76.