Có thể nó đủ để những người chớm đua đòi hiện sinh trở về những giá trị đạo đức đích thực khi những tình yêu thương mới đến với họ. Tất cả đều không sâu đậm. Anh biết không? Em mong anh hơn cả những lúc chúng mình mới yêu nhau.
Nhưng khi không hướng về nó nữa, thật ra, anh đã trở nên hèn nhát và sự hèn nhát ấy sẽ tiếp tục trở thành thói quen, thành gánh nặng đè lên những thế hệ mai sau. Thế giới đầy rẫy những hận thù. Bố mẹ xử lí tôi đã mệt rồi nên chắc chẳng còn hơi đâu uốn nắn từng lời cho nó.
Nhưng tôi không ân hận về chuyện này nên tôi không muốn thế. Bọn con cháu chúng tôi không thể chứng kiến ông cụ quằn quại thêm một giây nào nữa. Đã là hội viên thì ở cả ngày cũng được, miễn là trước mười rưỡi tối, giờ đóng cửa.
Có điều, những cơn đau không tha cho ông cụ. Thi đại học nhiều người giỏi vẫn trượt thẳng cẳng con ạ. Vì bạn có là thiên tài (thơ) hay không, với họ, không quan trọng.
Đầu mùa hoa sữa nở rộ khắp nơi. Ôi! Những tiếng còi xe. Một pho tượng im lìm.
Tôi giới thiệu qua và bảo ông anh phải tắm để cho da ẩm rồi vào xông hơi khô. Có lẽ chỉ viết đến đây thôi. Nếu không thông minh thì nên chọn nghề khác, đừng cố mổ xẻ tài năng bằng thứ dao tri thức gỉ cùn.
Nhưng lại không muốn mất bóng nên chuyền sang cho bác. Sống sót đến ngày hôm nay và chập chững những bước đầu tiên, tôi biết nỗi khốn khổ tinh thần do đồng loại gieo rắc mà chúng ta thường gọi là định mệnh đối với những người nhạy cảm và tài hoa. Nhưng cái giấc mơ cũ ấy, đời có lấy đi đâu.
Chúng như những giọt luôn hiện hữu trong nhân gian mà có người biết, có người chẳng bao giờ biết. Em sẽ bế con hôn lên trán anh mỗi lúc anh bắt đầu sáng tác. Triết lí hiện sinh đến sau những đau khổ, những cuộc chiến, những chia cắt… Những thứ rứt con người khỏi mọi cội rễ, mọi đức tin, mọi điểm tựa khiến con người bơ vơ không nguồn cội.
Trông anh cũng sáng sủa đấy chứ! Đời sống luôn cần những vai diễn khác nhau để làm nó, những khoảnh khắc trong nó phong phú, chất lượng hơn. Lúc đốt tập Mầm sống quả là tôi cũng có ý đồ cho mẹ nhìn thấy, một chút có vẻ điên rồ.
Cũng không phải điệu cười sảng khoái rồi. Đơn giản vì hai cái đó bản chất giống nhau: Bó hẹp về cảm quan. Xin lỗi những ký ức còn bị giam trong não.