Nhưng tôi nhấn mạnh rằng văn chương không bao gồm hết khu vực hiểu biết của loài người. Bây giờ tôi xem ông ta sử dụng 16 giờ đó như thế nào. Một thất bại, tự nó, có đáng kể gì đâu nếu nó không làm mất lòng tự tin.
Thành một anh chàng rởm là một điều rất dễ mà cũng rất tai hại. Chính vì muốn thực hành chân lý sâu xa thường bị bỏ quên đó (chân lý ấy không phải tôi tự tìm ra đâu) mà tôi đã xem xét một cách thực tế và tỉ mỉ sự tiêu phí thời gian mỗi ngày. Học cái gì? Điều đó không thành vấn đề, từ xưa tới giờ nó chưa bao giờ thành vấn đề.
Vậy mà tôi sẽ khuyên hoài bạn thân và cả kẻ thù của tôi phải đọc thơ rồi mới đọc những thể loại văn khác. Tôi biết rằng theo lệ bạn có một giờ (mà sự thực thì thường là giờ rưỡi) vào giữa trưa để ăn cơm. Bạn biết rằng ít nhất cũng có được nửa giờ yên ổn.
Người ta phàn nàn thiếu năng lực tập trung tư tưởng, không ngờ rằng năng lực đó có thể luyện được. Đầy cả mặt đất, từng đóng ra đấy. Ai đã thấm nhuần các luật tiến hóa, hiểu rằng nhân luôn luôn sinh ra quả, tất sẽ coi biển là một nguyên tố mà hồi xưa là hơi nước, có lúc đã sôi lên và nhất định sẽ có lúc đông lại thành nước đá.
Điều tôi muốn khuyên bạn là hồi 6 giờ chiều bạn nên nhìn thẳng vào sự thật, nhận rằng mình không mệt (bởi vì bạn quả thực không mệt, bạn biết vậy mà) và thu xếp làm sao cho buổi tối khỏi bị bữa cơm cắt ra làm hai đoạn. Khoảng một giờ sau, bạn mới cảm thấy có thể ngồi dậy và ăn một chút, rồi bạn ngồi dậy ăn. Tôi đọc năm tờ nhật báo Anh, hai tờ Pháp và vô số tuần báo, tạp chí.
Làm được một công việc mệt nhọc, lòng tự tin của bạn sẽ tăng lên. Thế này thì khó chịu thật. Làm được một công việc mệt nhọc, lòng tự tin của bạn sẽ tăng lên.
Tiểu thuyết càng hay càng dễ đọc. Cái lợi lớn nhất của những kiệt tác đó là nó minh bạch một cách lạ lùng. Bạn lại còn số vốn vĩ đại là 44 giờ từ 3 giờ chiều thứ 7 đến 10 giờ sáng thứ 2 nữa (Bên Anh nghĩ cuối tuần như vậy).
Bạn phải bảo vệ lòng tự trọng của bạn. Một thất bại, tự nó, có đáng kể gì đâu nếu nó không làm mất lòng tự tin. Mà công ty bắt ông đợi mỗi ngày 2 lần mỗi lần năm phút, chính là bắt ông chịu thiệt như vậy.
Bạn có thể có những nguyên tắc giúp mình tin rằng cướp bóc là làm việc phải. Viết cuốn sách này, tôi muốn chỉ bạn các dùng đầy đủ thì giờ để đạt tới mục đích lớn là sống, sống một cách khác cây cỏ. Hỡi người đời, anh phải tự biết anh.
Không có gì giản tiện hơn. Điều thứ nhì là phải vừa đọc vừa suy nghĩ. Có những người chưa bao giờ đọc Meredith (1) và dửng dưng khi nghe một cuộc tranh biện về vấn đề Stephan Phillips có phải là thi sĩ không.