Hãy hình dung bạn đang đi trên đường, đột nhiên bạn nhìn thấy một chú chó béc-giê của Đức mặc một chiếc váy màu hồng xinh xắn. Điều này tương tự như thao tác làm việc với máy xử lý văn bản. Trong thí nghiệm nổi tiếng của mình, Pavlov đã chứng minh được rằng điều này là có thể, bằng phương pháp học tập và rèn luyện, chúng ta có thể liên kết hai thứ chẳng hề liên quan đến nhau, thậm chí là không có bất cứ sự tương đồng nào.
Như đã kể trên, các từ có nghĩa sẽ dễ tưởng tượng hơn. Chúng ta nhớ lại xem cái gì đang ngủ trên giường của chúng ta? Và dường như việc không ghi lại những lời nói đó là một sự phỉ báng thánh thần.
Bây giờ, chúng ta phải kết nối chúng vào một câu chuyện hay một chuỗi tưởng tượng. Thái độ tiêu cực tức là khi chúng ta tin rằng việc nhớ đến người này chẳng có ích lợi gì. Chúng ta được gì? Ta được các chữ cái của chữ CAT (Carl và Tina – CaT).
Chỉ cần một giây quan tâm đến chùm chìa khóa thì sẽ ngay lập tức giúp ta nhớ lại nơi để chúng mà không cần đến bất cứ một phương pháp hay bài luyện tập về trí nhớ nào. Nếu bạn có lỡ quên một vật nào đó thì cũng không nên mất niềm tin. Tôi cảm thấy đã sẵng sàng “đọc làu làu” phần tài liệu và chứng minh cho khả năng của trí nhớ đã qua luyện tập của mình.
Đó là xe Buick hay Mazda? Nó màu trắng hay màu bạc? Nó có cửa cuộn xuống phải không? Khi gặp từ “disconnect” hay “discover”, chúng ta sẽ dễ dàng hiểu các từ này hơn nếu chúng ta biết được tiền tố “dis” nghĩa là “không” hoặc “tách biệt”. Đối với những ai không hiểu điều này thì ngôn ngữ nước ngoài có vẻ như có cách phát âm và ngắt giọng không logic.
Có rất nhiều phương pháp thú vị và hiệu quả để ghi nhớ mọi người và học cách liên kết tên với gương mặt. Nhiều tuần sau, chúng ta có thể sẽ gặp lại một người trong bữa tiệc và phải xin lỗi: “Xin lỗi anh, tôi đã quên mất tên của anh”. Trí nhớ tạm thời kéo dài trong khoảng thời gian từ vài giây đến vài phút.
Do nhu cầu giao tiếp trực tiếp nên những cuộc đấu trí cá nhân đã chiến thắng. Tên bốn người con của Frank Zappa: Dweezil, Ahmet Emuukha Rodan, Moon Unit và Diva Magika Zappa. Chúng ta thường nói hiện tượng này bằng những cụm từ như: “sự sao lãng”, “sự đãng trí”, “không tập trung” và rất nhiều cụm từ khác, mà có thể tóm lại bằng cụm từ “không chú ý”.
Điều này chỉ là do bạn suy diễn. Thế là chúng ta cho rằng trí nhớ của mình kém. Nếu chúng ta khó có thể ghi nhớ một số điện thoại, điều đó không có nghĩa là ta có trí nhớ kém.
Trong lúc đang ăn, có người gọi Simonidis ra khu đất ở cổng vào vì có việc khẩn cấp. Không có sự khác biệt lớn giữa một diễn viên rạp hát và một người thuyết trình. Bây giờ chúng ta phải gọi cho bác sĩ Green.
Mục đích là tăng cường những cảm giác tội lỗi của chúng ta bằng cách sử dụng các tình huống và sự liên kết liên tưởng. Anh ta nhìn Caligula và tự nhủ: “Tại sao mình lại phải chuẩn bị tất cả vì điều này chứ? Vị hoàng đế còn mang theo con ngựa của ông ta tới nghe bài thuyết trình của mình… Còn điều gì tồi tệ hơn thế nữa?” Anh ta cảm thấy sẵn sàng và quyết tâm “hạ gục họ” bằng bài thuyết trình bán hàng của mình. “Tôi sẽ nghỉ ngơi và chộp lấy một cái gì đó trong tủ lạnh.