Lúc đó tôi dường như ở một con đường cùng, đứng trước cửa m ti mở sẵn. Chắc bạn cho là một câu chuyện phiếm? Nếu bạn muốn chắc chắn hãy dở trang 41 - 42 của cuốn Những nguyên tắc tổ chức sự làm việc theo khoa học mà đọc những lời tác giả, Frederick Winslow Taylor. Ngày hôm nay tôi sẽ vui tính.
Ông ta trước kia làm trạng sư tại tỉnh Vienne và đến ngày quân đội Quốc xã sang xâm lăng Áo, ông trốn sang Thuỵ Điển. Nếu bạn bị chứng mất ngủ, bạn nên mua cuốn sách của bác sĩ Fink, vừa nói trên kia. Trong số ấy có 12 người đàn bà.
Quả vậy, sàn cứng làm cho xương sống bớt mỏi. Khi tới tỉnh Joe - một châu thành 60. Mấy năm trước nhân dịp nghỉ, tôi đánh xe dạo vùng Texas và New Mexico với bác sĩ O.
Khi thấy mệt, nên nằm sấp xuống sàn và cố vươn người ra cho thật dài. Có phải toàn là tưởng tượng không? Không. Ông nói: "Mỗi khi mua một chứng khoán văn tự nào tôi cũng quyết định "tốp" số lỗ lại.
"Không có gì giải trí và làm cho óc ta được nghỉ ngơi bằng lòng tín ngưỡng, giấc ngủ, âm nhạc, vui cười. Đó là bước đầu đưa tới hiệu năng". Một trong những nhà bệnh thần kinh danh tiếng nhất ở Anh, ông J.
Điểm tâm xong, ông lại đi ngủ chừng một tiếng. Kế đó ít lâu, một người bạn thân đến thăm tôi. Mà chưa chắc gì họ đã thành công.
Nhưng rồi sao nữa?" Rồi thì chắc chắn là mình phải đi kiếm việc làm. Ông không thèm ngó tới những bức thư khen chương trình các buổi quảng cáo của ông, mà đòi được coi những bức thư chỉ trích. "Ta thương người tức là rất thương ta".
Hơi nước do máy xịt ra, khiến ông quạu quọ, cơn giận cũng muốn xì ra. Mười tháng sau ông bà lại bỏ một người con gái nữa, sinh được năm ngày. Cho nên ta phải hỏi ý nhiều người, rồi dùng lương tri của ta mà xét những lời khuyên ấy.
Ông nghe tiếng kêu, chạy lại, thì đã không cứu được nữa vì bị bỏng quá nặng. Ta sẽ ngủ lúc nào không hay. Chúng ta thường để cho những chuyện lặt vặt làm ta điên đảo mà đáng lý ta nên khinh và quên nó đi.
Bài thơ đó là nhà soạn kịch trứ danh ở Ấn Độ là ông Kalidasa làm và ông William Osler chép lại, luôn luôn để trên bàn giấy ông: Brill: Một tín đồ chân thành không bao giờ mắc bệnh thần kinh". Nhưng chính giáo sư Housman là một người theo thuyết vô thần, một người chán đời đã có lần muốn tự tử mà cũng phải nhận rằng kẻ nào chỉ nghĩ tới mình thôi thì đời chẳng những không sung sướng, không thành công được mà kẻ đó sẽ khổ sở.