Lúc bấy giờ, thượng nghị sĩ Estes Kefauver là chủ tọa của cuộc hội thảo bàn về chính sách độc quyền và chống độc quyền. Nhưng rồi Don cố thuyết phục. Vì sao tôi biết? Vì nó cũng vừa mới giúp ích cho tôi.
Các ngôi sao vốn hay nhạy cảm, trò chuyện với họ bạn cần phải hết sức khéo léo. Hoặc là: - Có lẽ tôi đã không hiểu kỹ vấn đề lắm. Có thể tôi không thích, nhưng nếu không biết thì tôi sẽ trở thành người lạc hậu.
Đừng tiết kiệm những lời khen khi họ làm việc tốt. Chả là anh chàng vừa mới cưới vợ cách đây ít ngày, và bây giờ thì đang ăn tối với những người anh em bên vợ. Ví dụ về chính trị và tôn giáo.
Ông ta nói lại một lần nữa: Anh thật sự rất tuyệt vời, chàng trai ạ! Ai mà không thích nghĩ rằng nền kinh tế quốc gia vững như bàn thạch, nhưng xem chừng cái bàn thạch ấy giờ đây cũng đang lung lay. Bạn biết không, sáng nào tôi cũng đứng trước gương và cười tươi rói:Chào Larry, hôm nay cậu khỏe không? Có gì vui mà cười tươi thế?.
Vậy, người ta thường tặng nhau cái gì? Một chiếc cà vạt, một đôi găng tay, hay một cành hoa violet… thì cũng chấp nhận được. Chẳng hạn như việc tặng quà. Việc làm quen hay hỏi chuyện đều ưu tiên cho nam giới.
Bạn biết chuyện gì xảy ra không? Marshall gọi tôi lên văn phòng bảo rằng tôi có thể thử việc, bắt đầu từ sáng thứ hai tới. Nhưng tôi chỉ hỏi điều này sau khi đã trò chuyện ăn ý với anh. Nhưng giờ đây khi nói Miễn bình luận, người ta sẽ nghĩ ngay rằng bạn có vấn đề.
Khi tôi còn ở lứa đôi mươi ở trường trung học, con gái bị cấm đoán gọi điện thoại cho bạn trai là điều đương nhiên. Cả khán phòng im thin thít, không một lời đáp lại sau câu nói của Shirley. Dù không biết chính xác bao nhiêu phần trăm, nhưng tôi thừa nhận rằng hơn phân nửa các cuộc trò chuyện của phần lớn chúng ta là dành cho công việc.
Tôi kể cho mọi người nghe những lần đi chơi với cha. Đó là tiếng đầu tiên và cũng là tiếng cuối cùng mà tôi nói. Sinatra kể rằng hôm nọ đang ăn tối ở nhà hàng Chasens (ở Hollywood) thì thấy Don Rickles.
Chỉ cúi đầu trước danh dự và nhân cách tốt!. Tôi nghĩ rằng không có người thành công nào mà không thể bày tỏ được chính mình. Không thể để Jim lên chương trình được, phải bảo vệ cả hai chúng tôi.
Một buổi sáng đẹp trời, như thường lệ, vừa nhác thấy Jim là anh chàng hồ hởi: Jim, khỏe không? Một giờ qua trò chuyện với anh thật thú vị! Anh thật tuyệt vời, như thường lệ. Dĩ nhiên không ai bắt bạn phải nhìn họ chằm chằm (Điều này khiến người ta rất khó chịu).