Chiều nay, chị út và cô bạn rủ vào chợ ăn bánh rán với cả chè. Nhân vật đã xài gần hết dữ kiện hay ho. Ôi! Những tiếng còi xe.
Và đã nghe thấy 2 cú điện thoại, 1 lần bấm chuông, và tiếng ồn từ những người thuê nhà. Con người đang bắt đầu có mong muốn chân thành hơn về giệt giặc nghèo đói cho nhau, đó là một dấu hiệu sáng sủa. Chẳng là đang thu thập tư liệu cho câu chuyện này.
Anh họ đưa chị út lên tăcxi về. Lúc ngồi rỗi thế này, các ý nghĩ tha hồ nhảy nhót trong đầu. Vì điều đó sẽ khiến bạn buồn ngủ mà không ngủ được.
Nhưng rồi anh cũng chấp nhận. Tôi thử trôi theo cuộc phiêu lưu của nó. Chưa thấy anh con rể nào vốn đầy rẫy những cơn ợ hơi của đờ mẹ với như kặc trong bao tử tâm hồn bảo với bố vợ vênh váo: Họ hàng nhà anh kinh bỏ mẹ (Tướng về hưu-Nguyễn Huy Thiệp).
Còn hiện sinh thực chất, đòi hỏi những kẻ can đảm và liều lĩnh tham gia cuộc chơi sinh tồn có thể bị tiêu diệt bất cứ lúc nào. Khi thấy viết đã cũ cũng lại khó tiếp tục. Sự hòa giải thường thành công chỉ khi xuất phát từ nỗ lực của thiểu số và sự tha thứ của số đông.
Dù ước mơ có vẻ rõ rệt nhất của bạn là làm một cầu thủ bóng đá. Cái mà tôi nghĩ chỉ là một nền tảng cơ bản mà một thế hệ mới cần có. Thứ mà tôi hay bẻ bai.
Điều này khiến nội tại bạn càng bị tổn thương nặng nề. Có một cái gì đó cản trở họ, chúng ta. Trước thì cảm giác người nặng trịch, không tài nào động cựa.
Và vì thế, chúng ta lại hay tin vào những chuyện đùa. Nếu cứ tiếp tục như thế thì bạn vẫn có thể chịu đựng nhưng không thể chấp nhận. Đơn giản lắm, vì bạn đâu biết tình trạng bác bây giờ ra sao, và bạn tin với bản lĩnh của bác thì bác chỉ bị nhẹ thôi.
Làm thế gian thoải mái rồi lại ngột ngạt, tù túng, buồn nôn, bực bội. Không biết viết đến khi nào thì hết mực? Em định làm gì nếu yêu hết anh? Kẻ không biết thế nào thì mới hết nổi mình. Vì nếu tiếng nói của bạn sẽ có trọng lực thì có ít nhiều người thấm thía cũng như nhìn nhận lại bản thân.
Những điều đó gây nên sự hỗn loạn trong tâm hồn trẻ. Làm thế nào bây giờ? Ngủ hay không ngủ? Thôi, đùa đấy. Để làm một cái gì đó mà nếu nó thành công, nó mới có thể làm người ta chịu hiểu.