Đêm đó, ông thức rất khuya để làm một cái khay bánh đi bán dạo. Có thể nói, những thành quách hùng vĩ cùng những đền đài, cung điện nguy nga của Babylon đã trở thành cát bụi, nhưng những tri thức, những kinh nghiệm khôn ngoan, những thành tựu nổi bật của vương quốc cổ đại này vẫn còn lưu truyền cho đến tận bây giờ. Nhìn đây này, ông ấy đã tin cậy giao công việc mang hàng ra chợ bán cho tôi.
Họ sẽ tưởng là bạn bị ốm và không bắt bạn làm việc nữa. Ông nói rằng, con trai của người bạn thâm giao với ông đang dự định mua một mảnh đất khô cằn nằm không xa khu vực chúng tôi đang sống. Bê bết máu và bùn đất, trên ngực của người nô lệ khốn khổ ấy vẫn còn hình xăm con rắn biển mà ông đã từng biết.
Anh đúng là một kẻ lười biếng! Megiddo đúng là một người bạn khôn ngoan và tốt bụng đối với ông. Nếu tinh mắt, cháu có thể nhìn thấy làn khói bốc lên từ ngọn lửa vĩnh cửu ở trên đỉnh nóc của nó.
- Vâng! Con muốn lắm chứ, nhưng con không thể rời khỏi chỗ này được. Từ số tiền kiếm được hàng tháng, con hãy trích ra một phần mười để tham gia vào những cuộc đầu tư kia. Những cơn gió lạnh buốt trong đêm ở sa mạc ào ào thổi đến, Kalabab cúi xuống, kéo tà áo choàng che đôi chân rắn rỏi của mình, rồi thong thả nói tiếp:
Nếu cứ để yên trong túi thì vàng không thể sinh lợi được. Con cái của họ chỉ có thể đùa nghịch trên những lối đi bẩn thỉu và các bà vợ không thể trồng trọt được gì để cải thiện những bữa ăn đạm bạc trong gia đình. Nhưng vốn là người thận trọng, ông cần cân nhắc, xem xét mọi khả năng có thể xảy ra trước khi thực hiện nó.
Vì ngay bây giờ, cậu là một con người tự do! Họ chỉ có những ổ rơm để ngủ và những hạt cơm cứng như đá để ăn. Có lẽ trong số các anh không ai biết được tôi đã từng là một người nô lệ ở Syri?
Hai tai của tôi chắc hẳn đã nghe nhầm đấy chứ, phải không anh Rodan? Trong trường hợp này, bạn hãy cân nhắc thiệt hơn trước khi mua bất cứ món hàng nào. Anh thấy đấy, Rodan! Vàng là hàng hóa của người làm nghề cho vay tiền.
Cũng nhờ vào các cổ vật, chúng ta có thể biết được rằng cách đây 8. Nhưng Tarkad im lặng không nói gì, và anh nghĩ mình cũng chẳng có điều gì để nói cả. - Tôi sẽ kể! - Một người đàn ông trung niên, mặc áo choàng màu đỏ đáp lại.
Tuy nhiên, thường trong các cuộc thương lượng, tôi vẫn luôn cảm thấy khó khăn khi tự thuyết phục mình tin theo những phán đoán đó. Chờ khi đám đông tản bớt, ông mới tiến đến gần. Nhưng tại sao cuối cùng túi tiền của mọi người vẫn xẹp lép như nhau? Vậy các bạn có bao giờ thắc mắc về vấn đề chúng ta thường gọi là “những chi tiêu cần thiết trong cuộc sống hàng ngày" không?
Cha sẽ trao cho con hai vật để giúp con có điều kiện thực hiện ý định của mình. Và mặc dù phải trả những khoản tiền thuê nhà khá cao, nhưng ngôi nhà mà họ sinh sống không được rộng rãi và sạch sẽ. Ông Kalabab bèn nói tiếp: