Sôi nổi kể chuyện và sôi nổi tranh luận yếu tố này sẽ làm không khí nóng hẳn lên. Tôi thật sự không biết cái nào đáng nhớ hơn 91 từ you know hay nội dung cuộc gặp gỡ. Khi ra phố đừng dại dột mà lẩm bẩm một mình hoài, bạn sẽ bị hiểu lầm đấy!).
Đó là điều quan trọng nhất khi bạn nói trước công chúng. Dĩ nhiên không ai bắt bạn phải nhìn họ chằm chằm (Điều này khiến người ta rất khó chịu). Sang đầu hiệp hai, chúng tôi được cứu hộ với một tờ sơ đồ trận đấu.
Và Joe đã trả lời hết sức chân thật, khiến mọi người đều bất ngờ. Đơn giản vì ông chủ của bạn dĩ nhiên không ngang hàng với bạn. Bạn biết không, tôi đã tự nghiệm ra điều này: Tôi chẳng bao giờ học được cái gì khi tôi đang nói.
Và phải nói về nó một cách thật tự nhiên. Nếu người bên trái của tôi rất năng cười nói còn người bên phải lại im thin thít, nhiệm vụ của tôi là phải tạo sự hào hứng cân bằng cho cả hai bên. Còn ba từ quan trọng nhất trong việc điều khiển một cuộc họp là gì? Chuẩn bị, chuẩn bị và chuẩn bị.
Phong cách này hẳn là đối lập với Edward và Percy nhưng vẫn giúp Williams gặt hái thành công như hai đồng nghiệp. Nếu có một điều ước, tôi chỉ ước gì được nằm thẳng cẳng xuống một cái giường và ngủ. Đừng chê bai, hạ thấp người khác.
Bạn có sợ thất bại khi điều khiển một cuộc họp? Shakespeare từng viết: Brutus thân yêu, cuộc họp của chúng ta dở không phải lỗi tại nó. Nêu ra một câu hỏi hay chưa đủ, phải hỏi như thế nào đó để người nghe sẵn sàng bộc bạch câu trả lời chân thật nhất. Chàng trai từng nói chuyện với tôi qua điện thoại tách ra khỏi đám đông, chạy ào đến bắt tay tôi với một vẻ mặt đầy phấn khởi: Larry! Mọi người ai cũng háo hức.
Họ không tin vào những thắng lợi bấp bênh nông cạn trước mắt, chúng không có giá trị thật sự và chẳng chứng minh được gì ngoài sự háo thắng mà thôi. Ông ta là người nói đầu tiên ở bữa tiệc. Khi tham dự một bữa tiệc thì lại có vô vàn tình huống, vô vàn đề tài để nói.
Rồi từ tốn rút lui cũng không khiếm nhã. Cuối cùng cũng nghe thấy giọng nói của phát thanh viên đài ABC trong điệu nhạc tèng teng quen thuộc: Và bây giờ là 5 phút giải lao của Chương trình Don McNeills Breakfast Club. Vở này có anh bạn Jackie Gleason của tôi (vai Ralph) diễn chung với Audrey Meadows (vai Alice).
Tôi học được kinh nghiệm quý giá này sau lần trò chuyện với Joe DiMaggio Jr. Nhưng Frank đã làm tôi rất đỗi ngạc nhiên khi anh nói: Tôi đã thường hát ca khúc này nhiều lần rồi. Trò chuyện với mấy vật cưng đó thích nhất là bạn sẽ không phải nghe những lời đáp khó chịu, và câu chuyện lại không bị gián đoạn nữa!
Tỏ ra một chút khẩn cấp và chẳng có ai nỡ giữ bạn lại đâu! Khi quay lại, bạn có thể bắt đầu một câu chuyện khác với một người nào đó. Người đầu tiên tôi muốn nói đến là ca sĩ Frank Sinatra. Tôi đã đi tới đi lui ở đó suốt ba tuần liền, với niềm hi vọng sẽ được vào làm nghề phát thanh như vẫn hằng ao ước.