Người hay khoe khoang ở đây đã mời cô ấy, và tội của Nina chỉ là làm cho tôi cảm thấy sự việc trở nên nghiêm trọng. Tất nhiên, cô không thể để con trai đang ốm ở nhà một mình để đến công ty, và cách biện hộ không thái quá của cô đã cho thấy cô rất quyết đoán. Có những thời điểm bạn không nên tránh đụng chạm.
Mặt khác, nếu mỗi lần trò chuyện, bạn để lại cảm giác dễ chịu thì cô ấy sẽ kính trọng và có cảm tình với bạn. Hoặc là bạn chạy trốn (với sự giúp đỡ của một người bạn tưởng tượng) hoặc (gần như) thành thật và nói với anh ấy cả hai nên hòa mình. Nếu bạn gửi cho một ai đó theo kiểu đồng gửi và bị mất, hư hỏng hoặc phải trả phí cho việc gửi đó, dưới bất kỳ hình thức hoặc phương tiện thông tin nào được biết, bạn bồi thường cho Leil Lowndes, những người thừa kế của cô ấy, những người ký kết, quản lý, kế nhiệm và trách nhiệm từ việc gửi BCC về việc của cô ấy.
Tôi đã phải đặt một chiếc bàn to cho bữa tiệc tối, nhưng không sao, tôi sẽ thanh toán bằng khoản tiền ứng trước mà nhà xuất bản sẽ trả cho tôi cuốn sách đó. Nếu đó chỉ là cuộc gặp gỡ giữa hai người hãy hỏi về nhà hàng, bộ phim, bất kể cái gì tạo ra sự cởi mở. Sau cuộc họp, một số đồng nghiệp động viên cô kể cả ngài Cohn đã đến phòng làm việc của cô để hỏi thăm về tình hình con trai cô.
Hãy tạo ra tiếng giấy sột soạt. Thật là tuyệt nếu bạn ở đây cùng với tôi. Khi một ai đó nói với bạn là cô ấy đang vội, đừng giữ cô ấy nghe điện thoại lâu hơn một giây.
Nhưng, than ôi, họ lại đang nói về một chủ đề chán nhất trên thế giới, đó là thời tiết. MẸO NHỎ #35 Người mở đầu cuộc trò chuyện đừng bao giờ hỏi những câu hỏi không vui Hãy kiểm tra Hộp thư đi ngay, và hãy xem lại những dòng tiêu đề cũ.
Thậm chí nhà khoa học nghiên cứu về thời gian vĩ đại nhất thế giới, Albert Einstein, sẽ đồng ý rằng thời gian trôi nhanh khi bạn đang vui nhưng kéo dài vô tận khi bạn đang buồn. Lý do mà anh ta nhìn như đang tìm kiếm một điều gì đó là, với vai trò thuyền trưởng của một con tàu, anh ta đã dành nhiều buổi tối trên đài chỉ huy của con tầu tìm kiếm dấu hiệu của những con tàu khác qua màn sương dày đặc. Sau khi người phục vụ lấy phiếu yêu cầu đồ ăn, chúng tôi bắt đầu nói chuyện.
Tôi nghe thấy tiếng nhạc bài hát Power-down bằng giọng của anh phát ra từ chiếc điện thoại. Gặp gỡ mọi người là một điều khổ sở, trò chuyện là một sự hành hạ, và hẹn hò là tra tấn. Người giảm dung lượng máy tính lại trả lời bằng cách hỏi một câu hỏi.
Chẳng có gì là phong phú. Khi quay về chỗ ngồi, tôi đi qua chiếc ghế chỗ cô bé ầm ĩ đó ngồi. Tôi muốn bị điếc mỗi lần cô ấy kể cho tôi chi tiết về thức ăn, lông bụng, ngày sinh của chú mèo đó và thậm chí cả chuyện con mèo là con của chú mèo đó đẻ.
Đừng bỏ lỡ cơ hội, hãy hỏi anh-tên-là-gì và bạn-biết-ai để họ tự giới thiệu. Tôi nghĩ đó chỉ là một lời trấn an. Tôi biết một người phụ nữ, người mà nhiều năm về sau, vẫn còn cảm giác buồn nôn khi đi qua bệnh viện nơi bà từng điều trị hóa học trị liệu.
Người phụ nữ quyền lực rõ ràng đầy ấn tượng. Anh ta đang nhìn vạt áo mình vẻ ngượng ngập, nhưng tôi có thể nói vẻ mặt anh ta đầy tự hào, thích thú với những lời khen của sếp. Bất kể từ nào không phải là cách chào hỏi thông thường đều nghe có vẻ kiêu căng, thậm chí có vẻ học đòi.