Ông ta đã thay đổi hẳn. Vì những người thân của ông biết rõ "óc ông vào hạng tầm thường nhất". Phải lựa một trong hai hành động ấy, hoặc là cúi đầu chịu những cơn bão táp tất có trong đời, hoặc chống lại với nó để rồi chết".
Từ hồi nhỏ, tôi chưa được tới một châu thành nào có trên 4. Nhờ vậy, tinh thần lẫn cơ thể của ta được trong sạch, mạnh mẽ hơn. Rồi anh đi du lịch với tinh thần của ông già Omar trong bốn câu thơ này:
Howard chắc chắn đã không gặp thời, nếu anh đã không quyết định làm cho công việc buồn chán của anh thành ra có hứng thú. Douglas theo học một trong những lớp giảng của tôi. Y chỉ biết hiện đương có tiền trong túi, tuy y cũng biết hơn ai rằng nếu hãng y cũng chi tiêu theo lối cẩu thả ấy, thế nào cũng vỡ nợ.
Vậy mà theo lời Herndon, người viết tiểu sử Tổng Thống Lincoln, thì ông không bao giờ xét người đồng thời theo cảm tình theo sự ruồng ghét riêng. Thiệt vậy, đạo Gia Tô giúp ta mạnh khỏe và có hứng thú. Người ta giao cho tôi sáng tạo một máy lọc hơi dùng trong một nhà máy lớn Crystal City, tại Missouri.
Khi tới Trung Quốc và Ấn Độ, tôi mới nhận thấy những nỗi lo lắng về công việc làm ăn của tôi hồi ở nhà, so với nỗi nghèo nàn đói rét ở phương Đông còn là một cảnh Thiên đường. Còn người vợ ông ta thì bỗng bị chứng sưng khớp xương hành dữ dội, thuốc thang, kiêng cử thế nào cũng không bớt, mãi cho tới khi tài chính trong nhà được phong túc hơn thì bệnh mới tuần tự mà lui. Chắc là hoàn cảnh tự nó không thể làm cho ta sung sướng hay đau khổ.
Đàn sâu khoét hết lớp vỏ rồi, mỗi ngày nhấm một chút, liên tiếp không ngừng, tuần tự phá phách sinh lực của cây. Tôi đã phải trải cái cảnh ngủ trong một căn phòng lạnh tới 15 độ dưới số không. Tôi đã đi qua hàng mấy trăm cây số rừng bốn mùa xanh tốt ở Canada mà tôi chưa thấy một cây nào bị tuyết đè nặng làm gãy hết.
Ông John Ruskin đặt trên bàn giấy của ông một phiến đá nhỏ trên đó có khắc hai chữ: "Hôm nay". Tôi làm đúng như vậy. Không đủ lực để sống theo mình "nguyên nhân sâu kín của các chứng bệnh thần kinh".
Nhưng thật không ai tả cảnh vạc dầu ở cõi trần này hết, cảnh thê thảm của những kẻ quá ưu tư. Biển đó tức là cảnh tình của ta. Không có một sinh vật nào ở miến ấy hết.
Nhưng sau nghĩ lại, ông tự nhủ: "Kể cũng phải, làm sao mình biết được lão này nói vô lý? Mình có học tiếng Thuỵ Điển, nhưng đâu phải là tiếng mẹ đẻ của mình! Như vậy rất có thể mình viết sai mà không biết. Thiệt một xu cũng không đáng". Hồi nọ, tôi nuôi bò trong 12 năm trời.
Bà mẹ chồng tôi một hôm kể cho tôi nghe cách bà dạy dỗ con cái. Khi định mệnh chỉ cho ta một trái chanh thì rán làm ly nước chanh mà uống. Chỉ vô ý một chút là chiếc tàu này sẽ nổ tung lên.