Liệu bạn có dám làm những điều mà trướn đây chưa ai dám làm ? Hình như người ta tin rằng, nếu nguyền rủa và bang bổ lúc thất bại, sau ngày bạn sẽ có tiềm năng để trở thành người chiến thắng vẻ vang. Tôi đi vận động hết khoa này đến khoa khác và tôi vẫn còn nhớ lúc đó tôi đã phát tờ bướm ghi lại khẩu hiệu vận động như thế này:
Dương như, phương châm ngày nay của chúng ta là “ Hối hả, Lo lắng, An táng”. Và còn một con số không đáng kể là khoảng 1% dưới tuổi 40. Hai vợ chồng lại bắt đầu lại từ đầu.
Sáng nào ông cũng rời nhà từ sáng sớm, có khi đến tối mịt mới về nhà nếu bận việc gì đó. Nhưng hình như mục đích hiện nay chỉ xin được việc làm , tìm được một việc làm-VIỆC LÀM! VIỆC LÀM! VIỆC LÀM!Bất kê đó là loại công việc gì. Một số cha mẹ đã kể với tôi rằng họ không có sự lựa chọn nào khác ngoài việc cho con đi học thêm; nếu không con họ sẽ không thể theo kịp tất cả những học sinh khác vì tất cả đều đổ xô đi học thêm.
Khi đứa co gái duy nhât của bà chào đời, bác sĩ đỡ đẻ đã phạm một sai lầm nghiêm trọng là kéo đầu con bà làm cho não và đầu của nó bị biến dạng, làm cho cô bé không thể nói và đi lại được. Sau đó, bảng dang sách được sắp xếp theo thập niên. Nhưng họ không làm được như thế.
Đừng tự trách mình nếu bạn đưa ra một quyết định sai lầm; hãy học hỏi từ nó. “Những người phụ nữ khôn ngoan và có trách nhiệm không muốn bỏ phiếu”. Sau chiến tranh , năm 1952, ông bắt đầu một công việc mới là trở thành Tổng giám đốc của ngân hàng Bangkok, nơi đang được quản lý hết sức tồi tệ.
Ngày nay, Balbir đã trở thành một đầu bếp danh tiếng được nhiều người biết đến, một nhân vật kì cựu về nghệ thuật giao tiếp với công chúng, một đại sứ văn hóa Ấn Độ với một chương trình riêng trên UBC Starworld và là chủ của một nhà hàng Ấn Độ phát đạt- nhà hàng Mrs Balbir nổi tiếng ở đường Sukhumvit soi tại banwgkok. Tôi sẽ không có sầu riêng thưởng thức nếu những người khác không làm cái việc mà tôi đang làm đây. Và giờ tôi đã nổi tiếng.
Đó là cái giá quá đắt cho “sự thành công” mà chúng tôi đạt được! “Rất ít ai đi trên con đường dẫn đến thành công mà không bị một hay hai lỗ thủng”. Câu tục ngữ này quả thật rất chính xác.
Cha ông bị mù và mẹ ông bị tâm thần. Ngân hang cứ bám riết tôi để đòi nợ. Sỏ dũ như vậy là vì người ít may mắn phải cố gắng nhiều hơn và nỗ lực nhiều hơn để đảm bảo thành công”.
Cùng lúc đó, tôi cũng thành lập Hội “Những người khó thất bại” (IHK) như một bộ phận trong công ty nhằm huấn luyện nhân viên thông qua một cuộc hội thảo mang tên “Sinh ra để được tự do”. Anh được huấn luyện trong điều kiện hết sức khắc nghiệt :học sanh bị đánh đập và bỏ đói nều không làm theo lệnh. Đó là công việc của anh và anh phải làm thật tốt.
( Xin lưu ý rằng không phải tôi đang khuyến khích bạn chối bỏ trách nhiệm về khoản nợ của mình, mà điều tôi muốn nói trước tiên là hãy giữ đầu óc sáng suốt. Khi gặp anh trên đường, lúc nào bạn cũng nghe lời chào hỏi vui vẻ của anh. Nếu bạn phạm sai lầm,hãy phạm một sai lầm vẻ vang.