Tất cả những chứng đó đều là anh em chú bác với nhau, anh em chú bác ruột". Hồi còn là đứa nhỏ chạy rong trên các cánh đồng cỏ xứ Misssouri, tôi thường bắt được giống chồn bốn chân; và khi trưởng thành, đôi khi tôi cũng gặp một vài con chồn "hai chân" lẩn lút trong các phố Nữu Ước. Muốn được vậy, phải thông minh và chính cái thiên tư đó phân biệt khôn với kẻ ngốc".
Hai đứa nhỏ ấy làm cho tôi vui nhiều hơn là tôi đã làm vui chúng. Học cách tổ chức, ủy quyền cho người khác để có thì giờ chỉ huy và kiểm soát. Khi thấy mệt, nên nằm sấp xuống sàn và cố vươn người ra cho thật dài.
ĐỊNH THỨC thần hiệu của H. Tôi thuộc lời ấy như lời Thánh kinh và theo đúng như vậy. Chị ta nghĩ bắt bọn đầu xanh ấy nhận thấy mang ơn người khác là tủi nhục cho chúng.
Ông thường ăn ngủ, ngay trong phòng thí nghiệm để có thể làm việc 18 giờ một ngày, nhưng ông không thấy mệt chút nào hết. Chúng không gieo, không gặt, cũng không phơi, không cất. Không biết đi đâu nữa, tôi vào nghe thuyết pháp về câu: "Chinh phục được tinh thần mình còn quan trọng hơn là chinh phục được một châu thành".
Nếu không thổ lộ với ai được, ta vẫn thổ lộ với Thượng Đế. Bạn có thể nói rằng trường hợp của bạn khác, làm sao áp dụng được những cách kia. Khi Mary Margeret Mc Bride bước vào đời nghệ sĩ, cô làm đào hề và thất bại.
Ta tự chỉ trích và nghiêm khắc với ta đi. Từ lúc đó tôi không cất chân được nữa. Tôi chỉ cho họ cách tính.
Kinh nghiệm đã dạy tôi rằng nên bỏ rơi ngay những kẻ nào chỉ muốn bắt chước người". Tôi không có quyền từ chối. Bây giờ trễ giờ quá rồi và ta chỉ còn có thể quên phứt nó đi và bắt đầu làm việc khác".
Hồi đó, ai hơi chỉ trích ông là ông phật ý, nổi nóng ngay. Sau lúc từ biệt, tôi ngó lại thì thấy con chó đứng thẳng, hai chân trước vịn lên vai chỉ, để chủ vuốt ve. Tự tìm hiểu và sống theo ý ta.
Nhà chồng tôi cố tập cho tôi lịch thiệp bao nhiêu, chỉ làm cho tôi e lệ bấy nhiêu. Ngày nay, danh của trường này lan truyền khắp trong nước, và những việc tôi kể đã xảy ra trong thời kỳ hỗn loạn của trận thế giới chiến tranh thứ nhất. Hãy tỏ ra thành thật yêu quí người sống quanh ta.
Tại trường, tôi không giỡn với các bạn, cả trong giờ thể thao nữa. Y có mang ơn ông không? Có, nhưng không lâu. Ông vui vẻ thuật lại không chút ngượng nghịu, miệng thỉnh thoảng lại điểm một nụ cười.