Ai đã đưa Tom đến IBM? Không phải là Watson. Từ đường phố mùa đông, Watson đẩy cửa bước vào và cảm nhận sự ấm áp bên trong. Chuyện này làm giáo sư Drucker buồn cười mỗi khi nhớ lại.
Vào thời đại của ông, không ai nghĩ rằng, xử lý dữ liệu lại là một ngành kinh doanh. * Máy tính vào thời điểm này là các thiết bị vận hành bằng cơ điện và lưu trữ dữ liệu bằng các thẻ đục lỗ (punch-card) Vào cuộc họp với các kỹ sư, nhân viên bán hàng sau đó, ông nhắc lại lần nữa:
Đơn hàng yêu cầu là máy tính phải tính được đường đi của tên lửa và điều khiển được tên lửa dựa trên tính toán đó. Chiến tranh! Năm 1940, Hitle chiếm đóng Đan Mạch, Na Uy, sau đó là tràn vào Paris rồi thả bom dọc bờ biển Anh và Luân Đôn. Phát kiến lý thuyết nhị phân dựa trên tính tắt và mở của dòng điện của Atanosoff vẫn không giải quyết được vấn đề thời gian.
Có lẽ đây là bằng chứng rõ ràng nhất về việc ông không áp đặt quan điểm của mình lên hoạt động của công ty. Theo ghi nhận của Peter Drucker, cụm từ công nhân dịch vụ xuất hiện từ 1920 và đó là một trong những dấu hiệu đầu tiên của nền kinh tế tri thức ngày nay. Có lẽ vì vậy mà cuốn sách Chiếc bóng đổ dài, viết về Thomas Watson do IBM thực hiện, đã có một cái tựa rất hay.
Triết lý đó, được xây dựng từ Watson, là vì khách hàng. Không biết đây là phòng chức năng gì nhưng nó có tấm rèm được cột lại như là một sân khấu đã được mở màn vậy. Một điều khó hiểu với một nhà kinh doanh
Watson tin rằng phòng thí nghiệm của IBM đang giỏi nhất, tốt nhất thế giới thì không việc gì phải làm điều đó. Chúng ta hiện nay đã bắt đầu với một công ty có quy mô gấp 2,5 lần so với trước chiến tranh. Bán hàng rong, bị mất cắp tất cả vì mãi uống rượu.
Ông dẫn dụ thật hay bằng cách đồng nhất giá trị của bạn chính là khả năng và cách thức bạn dùng thời gian của mình. Ốc đảo cần viện trợ từ bên ngoài. Sau đó, trên nền tảng đó, con trai của ông là Tom đã tạo ra kỷ nguyên mới vào năm1964, với dự án IBM system/360 máy tính hiện đại của IBM.
ăn lương đầu tiên là chân giữ sách, 6 đôla một tuần. Ông nói đến đối tượng cuối cùng trong đạo lý kinh doanh của mình: Những câu lạc bộ tài năng kiểu như vậy chỉ là một chi tiết nhỏ đối với ngày nay.
Và các nhà công nghiệp Mỹ đã bán hàng cho cuộc chiến, đẩy mạnh nghiên cứu và vượt lên phi thường, bỏ xa thế giới còn lại. Tôi không phải là một người thông minh, nhưng tôi khôn khéo ở những vấn đề nào đó và luôn luôn đeo đuổi chúng. Watson vào cuối đời vẫn thường xuyên tham dự các lễ lạt của câu lạc bộ những người theo tinh thần quốc gia do ông sáng lập.
Watson còn chu du đến 11 nước châu Âu để công bố sứ mạng: Dấu ấn quản trị của ông để lại trong lịch sử lớn hơn nhiều khả năng kinh doanh của ông. Stanford lưu ý: Công nghệ là câu trả lời nhưng con đường cho đổi mới là đầu tư vào con người trước hết.