Không phải là rứt tung. Em sẽ bế con hôn lên trán anh mỗi lúc anh bắt đầu sáng tác. Nên bạn có thể quyết định bạn không hối hận.
What Ive felt what Ive known never shine through what I know Tôi không muốn đi đâu cả. Dù tôi biết nàng chẳng bao giờ có thể thông minh bằng tôi.
Tích trữ một khả năng kiến giải, phân tích tàm tạm để mổ xẻ vấn đề. Mà giáo viên nhạt và lạnh nhớt như thế thì ngu như tôi cũng biết. Chẳng là đang thu thập tư liệu cho câu chuyện này.
Với sự phân vân đó, bạn sẽ không cảm thấy yên tâm mà đắp giấc ngủ lên mình dù bạn có thể là một thiên tài. Với họ, viết không có tị ti nào là học. Nó bắt chước tôi, dần dà cũng thành của nó, tôi chả nhớ tôi bắt chước ai.
Tôi không đuổi nó nữa. Nó giúp bạn có một trạng thái cân bằng tương đối. Vì chuyện cái giấc mơ vớ vẩn mà mình lại làm đồng chí ấy mất vui.
Chứ không thở dài như những người thân… Phải có mối quan hệ. Tôi sợ những sự quen thân, gần gũi mà không hiểu nhau.
Nhưng dùng lí trí và nhạy cảm của ông ta để đoán mộng cho tiềm thức của người khác thì rất khó, có quá nhiều dữ kiện thuộc về một người mà người khác không nắm bắt được. Nhưng mà dù biết bác nói chỉ để mà nói, chả có ác ý gì (khi hiểu được thế sẽ nhẹ đi) thì những lời không uốn lưỡi cũng vẫn không tránh khỏi làm đau. Hôm trước trốn mẹ đá chơi một trận mà chân còn tập tễnh đến hôm nay.
Ngồi vào bàn cả ngày cũng nhức cơ. Cá với bác gái xem đội nào thắng. Để bạn có thể dần vẫy vùng trong xoáy hoang mang, lung lay theo nhịp lung lay của nó.
Thôi nhé, cất ngay đi. Họ vẫn gọi: Ngheo! Ngheo! Tiếng tôi nhỏ quá. Và vừa nghe tiếng con chuột lang gặm củ cà rốt rột rột.
Thấy bố hớn hở, tôi nhẹ nhõm. Bạn đo lường, phân tích cảm xúc của mình. Làm thế nào đây? Làm thế nào để bác ta tin? Phải hoảng hốt, phải vờ tái mét, phải vờ run rẩy, khóc lóc, thở than, căm phẫn, bất bình, độc địa.