Và từ đó, tớ không thấy rác rơi xuống từ anh ta. Có thể còn biết tình nguyện ủng hộ người nghèo. Và lẻn vào hủy hoại nốt tình cảm gia đình.
Khoảng giữa bồn hoa và bà già thùng rác là vỉa hè. Có nhiều trạng thái mà bây giờ mới lí giải được. Lúc đó, tôi trống rỗng.
Khao khát được đụng chạm với giới khác không thường trực hoặc bị việc khác lấp đi. Và sự vô tư của họ là sự vô tư của những con lợn. Nhưng anh không quẹt diêm mà anh cứ ngồi đó.
Nghĩ cả đến chuyện có thể một người nào đó trong giây phút trăng trối bảo bạn: Hãy hứa với ta con phải có được mảnh bằng đại học. Mẹ tôi ngỏ ý tôi muốn đi làm và chị bảo thử xuống đây làm xem. Một kiểu hăm doạ của trẻ con.
Bác vừa thoăn thoắt gói vừa bảo Thấy số bác khổ không. Sáng nay, vừa ăn mỳ bạn vừa xoa xoa cái ngực ran rát. Thi thoảng đáp lời vài nhân vật quen sơ sơ.
Nếu giả thuyết đó sai thì coi như đây là một bài toán giải hỏng ngay từ đầu. Và sưởi ấm ta bằng những giọt nước mắt không lời. Còn giọng cao thi thoảng ló ra khi giao tiếp với những người lớn thân quen mà bạn thấy mình bé con và có thể buông lỏng phần nào trước họ.
Tôi lại quên lũ ý nghĩ xếp hàng chờ đến lượt rồi. Và càng dễ hoà vào cái từng làm họ thấy khinh bỉ và bất lực. Tôi cảm ơn vì mình còn khóc được.
Sự cố gắng níu kéo những gì giết dần sự sinh sôi của mình chỉ làm bạn thêm đau đớn, thất vọng và chán ghét. Dù sao tôi vẫn không thể không e dè dư luận. Và tôi sẽ cố tâm niệm sẽ quay về.
Cả phần cặp giò và bàn chân mới tạo nên hình một chiếc ủng trắng mà nơi đầu các ngón chân là cái công tắc hình nấm không chân như đã kể. Bác tôi ngày ngày vẫn bán hàng, vẫn vâng dạ với cả những người mua nhỏ tuổi, vẫn cò kè từng đồng với người đưa hàng. Tôi có làm gì ám muội đâu.
Để tránh những hận thù. - Ông còn lo xa hơn tôi. Dù đã được khuyến khích, động viên tinh thần bằng một kỳ nghỉ trước đó.