Nghĩa là phải chấp nhận cả những sự đê tiện. Những bồn hoa cúc vàng rung rinh trước mặt. Tôi gọi 2 miếng bánh ngọt và 1 chai sữa đậu nành.
Tạo nên một thế giới có nền giáo dục như vậy khởi nguồn từ những tiền siêu nhân bị thế giới hỗn tạp còn đầy dã man này tròng thòng lọng vào cổ. Nhưng thấy cũng hay hay. Không hẳn, đó chỉ đơn thuần là một phong cách hình thành trong việc đối diện với xã hội.
Nó tiết ra những chất tạm lãng quên hết đớn đau. Bạn biết giờ này chắc bác bạn đang bị các vị trong bệnh viện hạnh họe. Đây là một sự tham lam.
Và chúng hoang mang trước những ứng xử thật của đời sống. Rồi lại lờ đi khi cậu ta thông báo sói đến thật. Và bi kịch đó là bài học vỡ lòng cho kẻ viết nhiều hơn mức để chơi.
Sự vô trách nhiệm và trái tim chai sạn của con người có thể gây ra bất cứ thảm họa nào… Bịt miệng tôi thì không nỡ (không dám nói là không dám). Họ không phải thiên tài, và họ cho rằng thiên tài (thơ) của chả làm nên được cái gì, thế là họ không cần quá bận tâm đến điều đó.
Lo nghĩ, chỉ dạy hộ cách sống cho người khác chỉ mệt xác và vô nghĩa. Có những kẻ không đến sân vì nghệ thuật sân cỏ, niềm đam mê trái bóng hay một điều gì đó tử tế. Họ mang lại cảm giác ấm áp và thân thiện.
Bạn cũng không biết nấu ăn ngon, không biết nối điện, không biết sửa xe đạp xe máy, không biết mua bán… Lại còn không biết khom mình. Nhưng cũng không nên dằn vặt và quá xấu hổ. Khi xã hội có giáo dục, con người được dạy cách điều tiết cái đồng hồ cát và chất cát trong mình.
Họ so với một thằng 21 tuổi ru rú xó nhà và đưa ra kết luận nó chỉ đủ trình độ vu khống. Có thể nàng sẽ đến ít hơn dù nàng đến thì cũng chả sung sướng gì. Thua còn có năm nghìn an ủi.
Điều này có thể không? Có thể lắm chứ khi kẻ đó có một đầu óc siêu việt và chớp được những cơ hội mà thời cuộc ban tặng. Đơn giản là vì trong lòng không còn cảm giác chắc thắng như ở những trận trước, ngay cả lúc bị gỡ hoà 3-3 khi gặp Malaysia. Còn khoảng tháng nữa mới mua được quyển tạp chí hội họa tháng trước.
Mà họ lại chẳng bao giờ dành thời gian để thấy. Bạn có thể côn đồ hơn bất cứ thằng côn đồ nào. Nhường nhau nhiều khi chẳng ai được ăn.