Cầm chiếc roi mây, bạn có thể bắt con nít vâng lời được. Đừng chỉ cho người ta thấy rằng người ta lầm lộn, đừng làm cho người ta tức giận, trái lại phải biết khôn khéo. Một trong những sự giải trí mà tôi ưa nhất, là bách bộ hoặc cưỡi ngựa dạo chơi trong khu rừng gần nhà tôi.
Đáng lẽ tôi không nên mua thì phải". Người ở gái thấy tình cảnh đó: chị không biết nghệ thuật viết sách và viết tùy bút, nhưng ít nhất trong trường hợp này, chị cũng có nhiều lưỡng tri hơn nhà triết học Emerson. Ông nghĩ tới cách mà người ta chưa từng nghĩ tới.
Đánh bài "Bridge"? Không! Không, không, không. Ai không đồng ý với mày thì mày có giọng cứng cỏi với người ta. Phần đông chúng ta đầy thành kiến và thiên vị.
Khi bạn coi tấm hình trong đó có bạn chụp chung với những người khác, thì người thứ nhất mà bạn ngó là ai? Rockefeller cũng theo cách đó, khi ông muốn xin nhà báo đừng chụp hình con ông. Mà đàn ông lại thừa biết rằng người vợ được chiều chuộng khéo léo sẽ làm mọi việc, hy sinh mọi thứ cho chồng vui.
Ông khẩn khoản xin Nữ hoàng Anh Victoria phong tước cho bà và vì vậy, năm 1868, bà được sắc phong nữ bá tước. Rút cuộc, cái com-măng ghế chín vạn mỹ kim đó ai được lãnh, chắc bạn đã hiểu. Nhờ họ, ta sống được phong lưu.
Ông đã mất ăn hoa hồng hàng ngàn mỹ kim rồi mới hiểu được chân lý đó. Nhưng sáng nay, ông hội trưởng của chúng tôi đã nghiên cứu với tôi những tờ báo cáo về kết quả cuộc tuyên truyền trước và cậy tôi cho biết cuộc tuyên truyền đó đã giúp cho hội tăng gia được số hàng bán là bao nhiêu. Thứ nhì: ông thành thật chú ý tới khán giả.
Tôi, tôi mua xe cam nhông hãng Mỗ", thì tôi ngọt ngào trả lời ông ấy rằng: "Này ông, xe hãng Mỗ tốt lắm. Như vậy, tôi xét theo quan điểm bà ta và xin lỗi bà thì bà ta cũng xét theo quan điểm của tôi và xin lỗi tôi liền. Các nhà triệu phú của ta sở dĩ bỏ tiền ra cho Đề đốc Byrd thám hiểm Nam Cực vì Đề đốc hứa sẽ lấy tên của họ đặt tên cho những ngọn núi quanh năm tuyết phủ ở miền ấy.
Tất cả thuật của ông - mà bây giờ người ta gọi là "phương pháp của Socrate" - là đặt những câu vấn làm sao cho kẻ đối thủ chỉ có thể đáp "có" được thôi. Nàng bỏ tiền đồ rực rỡ trên sân khấu để yên chữ vu quy. Mà ông thú với tôi rằng sở dĩ thành một nhà chuyên môn như vậy chỉ nhờ một người đàn bà khuyến khích.
Bạn có quen ai hành động như vậy không? Riêng tôi, tôi đã thấy. Đó là phương pháp của nhà diễn thuyết Lowell Thomas. Bà làm việc cực khổ, nhịn ăn, nhịn mặc, đi chân không, để dành tiền cho con học âm nhạc.
Nhưng hoàn cảnh nó thiệt là trái ngược. Trong nhiều trường hợp, một bài như vậy cần lắm. - Đừng! Đừng! Không bao giờ tôi bắt buộc ông như vậy.