Bạn muốn kêu món gì thì kêu, ăn xong rồi, bạn tính tiền lấy, rồi khi ra, đem lại quỹ trả. Bạn không phải là một Coolidge, một Mc. Đó, chỉ vì vậy mà ông khen tôi là nói chuyện khéo, sự thiệt tôi chỉ là một thính giả kiểu mẫu và biết cổ vũ ông nói thôi.
Khi ông ta nói xong, ông Gaw khen nhà máy của ông ta và kết luận: Ông kêu điện thoại mời tôi lại vì có chỗ hỏng. Đứa nhỏ lại còn có tật đái dầm.
Đáp lại tình đó, ông tìm hết cách làm đẹp lòng bà. nhảy chồm chồm lên, vừa chạy lại tôi vừa giơ quả đấm vừa la, mạt sát máy của tôi rồi kết luận: Thì cô ta ăn tiền của tôi, phải khen tôi là sự dĩ nhiên.
, một luật sư còn nhỏ tuổi ở Nữu Ước, mới cãi lại tòa Thượng thẩm Nữu Ước trong một vụ kiện lớn. Việc quan trọng nhất trong đời thì lại phó cho may rủi. Chỉ nhờ vài giọt i-ốt, mà tiệm bào chế nào cũng có bán nên bạn khỏi phải sống trong các dưỡng đường dành cho những kẻ bất thành nhân.
Như vậy mới có danh và có quyền được. Sau khi mất hàng tuần cổ động ráo riết trong đám thợ để mở sẵn con đường hòa giải, ông diễn thuyết trước đám thợ đình công. Nhưng chiều nay hay chiều mai, ông nên mua ít bông về biếu bà.
Vậy muốn dẫn dụ người khác cho họ nghĩ như mình, bạn phải theo quy tắc thứ nhất này: "Cách hay hơn hết để thắng một cuộc tranh biện là tránh hẳn nó đi". Ông có đức tự tin, đức đó quý lắm, nếu không phải là cần thiết. Những kẻ ưa thành công, đều ưa những cơ hội làm rỡ ràng giá trị của họ, những dịp để tiến tới và để thắng.
Tỏ ra tin cậy người đó đi, khen họ đi: Họ sẽ gắng sức phi thường để xứng đáng với lời khen của bạn. Đó là lời chửi thậm tệ nhất của họ. Bức thư ấy, tôi chép lại đây.
Bà nói: "Tôi ăn cơm tháng tại một khách sạn gần nhà và họ cho một người hầu gái đem lại nhà tôi. Mà có lẽ bây giờ tôi vẫn còn thích nữa. Nhưng nếu có ai chỉ trích rằng ý kiến ta lầm, thì chúng ta thấy bẽ và phản kháng lại liền.
Vậy nếu bạn muốn người ta coi là nói chuyện có duyên thì bạn phải biết cách nghe. Thanh niên bây giờ không biết thế nào là một ngôi nhà đẹp. Vợ chồng tôi đã âu yếm mà xây dựng nó, sau khi ấp ủ nó trong lòng gần nửa đời người.
Lòng yêu đó tự nhiên và chân thành tới nỗi tôi không thể không mến nó được. Bạn hãy thành thật gắng tự đặt mình vào địa vị họ mà tự nhủ: "Nếu ta ở vào địa vị họ, ta sẽ có những tình cảm gì, sẽ có những phản động ra sao?". - Phải, điều đó đúng - ông ta công nhận.