Xã hội ngày càng văn minh, ranh giới và sự phân biệt nam nữ ngày càng ít đi. Tháng 10-1993, Bob Woolf, người bạn và đồng sự thân thiết nhất của tôi đã vĩnh viễn ra đi một cách đột ngột. Thế là chúng tôi đã có được một vài phút giây thư thả trong không khí u buồn căng thẳng.
Cái gì không là không. Một con người nghiêm túc chưa từng say rượu trong suốt 25 năm qua. Không, anh ấy đã đúng dậy được… Chúng tôi không biết anh ấy là ai…
Những người đồng trang lứa tôi lẫn người đứng tuổi đều biết và thích bài này. Khán giả thấy tôi đột nhiên biến mất. Hãy vào một căn phòng trống, hoặc tận dụng trong phòng làm việc khi sếp và các đồng nghiệp đã ra về, hoặc sử dụng thời gian đợi ai đó, và tha hồ nói.
Ông không làm nghiêm trọng hóa những vấn đề vốn đã phức tạp. Nhưng bất cứ ai đã nghe rồi thì không thể quên được. Nhưng giờ đây tất cả đều lộn xộn.
Hay khủng khiếp hơn là sẽ bị thu hồi giấy phép rồi dẹp luôn. Vì thế, Jack quyết định giúp mẹ bằng cách thử đi buôn một chuyến. Tức mỗi lần ngước mặt lên, bạn nên nhìn một nhóm khán giả khác, để tất cả mọi người đều biết rằng bạn quan tâm đến họ.
Martin Luther King Jr. Arthus Godfrey đã đồng ý với tôi về điều này. Tôi kể lại câu chuyện này không phải chỉ để bạn cười giống Benny.
Ba tuần sau, điện thoại reo. Bất cứ ai cũng có thể trả lời và tranh luận sau câu hỏi giả định của bạn. Có thể bạn thấy chán ngấy và bực bội, nhưng hãy kiềm chế sự bực bội đó lại, và chớ có nói với ai trong cuộc họp là: Tôi chưa từng nghe ai phát biểu mà ngốc nghếch đến như vậy!.
Tôi quả thật không biết nhiều về nó. Tất cả là nhờ sự chân thật của tôi với những khán giả của mình. Nếu tâm sự với họ rằng bạn có một khối u ở não, hoặc chỉ là tính nhát gan yếu bóng vía, họ sẽ cảm thông ngay với bạn và có thể sẵn sàng giúp đỡ bạn một điều gì đó.
Cuộc hội thảo này cũng tập trung nhiều cầu thủ, nhiều chủ tịch của các câu lạc bộ bóng chày lớn khác. Họ hiểu được cảm xúc của ta như thế nào, quan tâm đến suy nghĩ của ta. Trong cái không khí hoàn toàn hỗn độn sau bài phát biểu của Stengel, nghị sĩ Kefauver nói lớn: Ông Stengel, tôi không chắc là tôi đặt câu hỏi có rõ ràng hay không
Tôi mơ màng ngó cái đồng hồ, đến rồi, 9 giờ 30. Lasorda là ông bầu của đội bóng Los Angeles Dodgers, là khách mời trong chương trình radio của tôi ngay sau buổi tối mà đội bóng của ông bị thua thảm hại trước đội Houston (Trận quyết định của giải nhà nghề mùa bóng năm 1981). Trong quý vị đây có ai thích sống ở Butte Montana không?