” Đó là một từ tích cực giúp tạo nên hành động. Nhưng làm như vậy, cô ta đã xác định hoặc là một sự trùng hợp bất thường hoặc là tội của mình. Bạn đã có tất cả những công cụ cần thiết để phát hiện sự dối trá và tìm ra sự thật.
” Người đàn ông đáp: “Tôi không lấy thế làm ngạc nhiên, chỉ có vài người biết mức độ bảo mật của tôi. Những tuyên bố trung thực có thể là về bất kỳ điều gì – căn phòng bạn đang ngồi, thời tiết, bất kỳ điều gì mà bộ não không thể bác bỏ. Các chuyên gia phát hiện ra rằng một người nói dối thường sử dụng cái gọi là vạch ranh giới, nó tương thích với mức độ lo lắng của họ.
Quy trình này loại bỏ rất nhiều tội lỗi cho người đó bởi vì người đó không còn cảm thấy phải thanh minh cách hành động mà “cái tôi trước đây” của họ phải chịu trách nhiệm. Người nào nói dối hoặc che giấu điều gì đó hiếm khi dùng ngón tay chỉ vào ai đó hoặc chỉ thẳng trước mặt. Nó nghiêng về người nào cần hơn.
“Câu hỏi của anh là những gì anh biết là sẽ diễn ra, phải vậy không?” Theo nguyên tắc này, cái gì càng khó có được thì giá trị của việc có được nó càng lớn. Đây là phương pháp được sử dụng khi bạn muốn có sự thật vì nó liên quan đến cách ứng xử trước đó của một người.
Thực vậy, đó chính là con người cũ đang nói dối với con người mới, con người không bao giờ làm bạn tổn thương. Để thoát ra, người đó chỉ cần nói với bạn sự thật. Càng kích thích nhiều giác quan càng tốt, đặc biệt là thị giác, thính giác, thêm vào đó là động lực, cần tạo ra hình ảnh cho người đó nhìn, âm thanh cho người đó nghe và những cảm xúc mà người đó gần như có thể cảm nhận được.
Thay vào đó, ông ta đồng tình với người lính và giải thích rằng việc người lính nghĩ ông ta không có giấy phép là một lý do rất hợp lý chứng tỏ vì sao ông ta lại có giấy phép. Câu chuyện của bạn không có thật. Đây không phải là một câu trả lời.
” Đó là lý do các tay đại bịp luôn kết tội người khác gian dối. Nó khiến người đó phải trung thực với bạn phần nào. Ví dụ 2: “Công ty chúng tôi bảo đảm sự ổn định về công việc cho anh.
Đương nhiên bạn có thể thấy bực mình. Thay vào đó, bạn cần hỏi: “Anh về nhà lúc 2h sáng hôm qua à?” Nếu anh ta không đi chơi, anh ta sẽ rất thoải mái nói chuyện với bạn. Mấu chốt là đặt ra một câu hỏi nghe hoàn toàn vô hại đối với người vô tội, nhưng lại giống như một lời buộc tội đối với kẻ có lỗi.
Kẻ nói dối thì không như vậy. Tại sao dì cho rằng việc đó cần thiết?” Tôi có thể giúp được gì để việc đó không xảy ra nữa?” Đây là một câu hỏi mang tính thừa nhận -bạn thừa nhận mình đúng khi nhận định rằng người đó đã hành động như thế.
Nếu không có lý do gì – không có động cơ – thì chắc chắn bạn sẽ có được sự thật. Câu hỏi: “Thật kỳ lạ là ở đây cũng có tình trạng “ném đá giấu tay. “Anh nghĩ em là người có máu phiêu lưu.