Những đồng tiền vàng va vào nhau tạo nên âm thanh lẻng xẻng và cái túi da nặng trĩu đang đong đưa qua lại ở thắt lưng khiến anh vô cùng thích thú. Cư dân Babylon là những nhà tài chính, những thương gia giàu kinh nghiệm. Ngoài ra, còn một cách nữa đảm bảo số tiền cho vay của tôi không bị mất đi.
Tất cả mọi người đều nhìn quanh và chờ đợi, nhưng vẫn không có ai lên tiếng. Không biết đứa nô lệ này có thể dắt được lạc đà không? Thế đấy, từ mỗi một đồng tiền kiếm được dù rất nhỏ, tôi đã biến nó thành một đám nô lệ bằng vàng làm việc cho tôi.
Nhận được sự khích lệ của mọi người, người thợ dệt vải nói tiếp: Hẳn các bạn còn nhớ khoảng thời gian tôi đang là một người thợ khắc chữ trên những tấm thẻ đất sét với tiền công ba cắc bạc mỗi ngày. - Tâu bệ hạ, trước đây thần dân của chúng ta được hưởng cuộc sống sung túc là do bệ hạ đã cho xây dựng những công trình thủy lợi có quy mô lớn, và những đền thờ thần thánh nguy nga tráng lệ.
Một là biết nắm bắt, quyết tâm thực hiện để đạt thành công và sở hữu được cái tài sản có giá trị; hai là bỏ qua cơ hội hoặc không có ý chí thực hiện, để rồi suốt đời sống trong sự nghèo khó và hối tiếc. Số tiền của cháu ngày càng gia tăng lên rất nhiều đấy ông ạ. Phải cải thiện bản tính do dự, trì trệ của bản thân thì chúng ta mới có thể làm giàu được.
- Việc làm chỉ dành cho những kẻ nô lệ thôi! – Hadan Gula đáp không cần nghĩ ngợi. Bà Sira cho người đầy tớ gái đi nghỉ và bảo nhỏ với tôi rằng: Chắc anh cũng biết, có nhiều cách để số vàng tiết kiệm đó sinh lợi và giúp anh nhanh chóng đạt được ý nguyện.
Ông chỉ tay về phía ba ông lão đang cày ruộng và nói với Hadan Gula: Nếu đúng như các vị đã bảo, việc tin tưởng vào các khả năng khôn khéo và đầu óc tinh nhạy sẽ khiến chúng ta thành công trong các hoạt động kinh doanh, thì tại sao chúng ta không xem xét đến khía cạnh những cơ hội tình cờ có thể dẫn đến thành công và đem lại lợi nhuận khổng lồ? Có thể những dịp may rất hiếm khi xảy ra, nhưng thỉnh thoảng nó vẫn có. Tôi phải lấy lại niềm tin tưởng của những người tôi quen biết.
Trong khi đó, nếu không đòi được số tiền tôi nợ anh, tài sản của anh có vơi bớt chút nào đâu. - Chỉ có thế thôi sao? – Tôi vô cùng ngạc nhiên và không nén nổi câu hỏi thất vọng. Ông và Megiddo trò chuyện rất lâu rồi chia tay.
Tôi biết làm gì với hắn ta nữa đây? Ngay cả người cha hiền lành của hắn cũng vì hắn mà tiêu tán hết sản nghiệp. - Trong suốt bao năm qua, tôi chưa hề suy nghĩ về điều này. – Tuy nhiên, bây giờ tôi cũng không có một đồng nào để trả cho ông được.
Nếu còn ông thì chúng cháu sẽ không gặp phải cảnh khổ cực như ngày hôm nay. Phần dành riêng cho mình không được dưới một phần mười tổng số tiền kiếm ra và phải thu xếp các khoản chi tiêu khác một cách hợp lý để không vượt quá số tiền còn lại. Con người cũng giống như vậy.
Đây là một món quà đầy ý nghĩa cho những ai đã và đang bước vào thế giới kinh doanh, hoặc cho nhiều người đang còn hoang mang, do dự trong cách sử dụng tiền bạc. Ông ấy hứa sẽ chia lợi nhuận cho cháu. Bà có một đứa con trai và luôn mong muốn nó trở thành một thương gia giàu có.