Jav 2022

Chồng yêu nhậu say xỉn không biết gì, vợ yêu bị cấp trên cưỡng bức

  • #1
  • #2
  • #3
  • Dí cái mũi ươn ướt vào bắp tay tôi. Khi ấy, nó sẽ bước chập chững sang những điều tôi viết và thu hoạch cái mình cần. Giữa đất nước này, ai cũng cần tôi nhưng tôi luôn luôn có nỗi sẵn sàng bị bắt của một thằng phản động.

    Nhưng nó mới vì người ta tìm mãi mới ra, mãi mới cảm nhận được. Bác mặc kệ cái nhìn của người đời, miễn là con cháu có thêm miếng cá, món quà… Đó là một câu hỏi ngốc vì một khi còn sống và còn năng lực sáng tạo thì không thể tách rời đời sống và sáng tạo.

    Nên ta đành phải làm một thằng đàn ông với giọng ồm. Một con người có thể coi là cư dân cơ bản trong xã hội lí tưởng. Bạn bỏ một buổi bấm huyệt để viết.

    Sau khi biết có những kẻ ác thế nào, những cuộc chiến đẫm máu đau thương thế nào và loài người đã từng hờ hững thế nào. Nhưng không phải không có lúc vì đời sống mà hắn phải đối diện với sự vi phạm phong cách sáng tạo; và vì sáng tạo hắn lại phải lắc lư phong cách sống. Việc nhớ được giấc mơ là một sự tiến bộ về lí trí và trí nhớ.

    Luyện trí nhớ là như vầy: Nhìn một lượt cái bàn. Cái đó làm bạn tỉnh ra. Này, mày bóc cho chú bao thuốc.

    Mà còn thua trắng về tài năng. Tôi ngồi trên nền gạch, xé những trang thơ ra và đốt cho bằng hết. Nếu bạn là một nhà phát minh, làm ơn chế tạo một thứ gì đó rẻ tiền có thể bịt tai tránh những âm thanh cơ bản mà tôi đã nêu.

    Và bào chữa cho mình bởi sự chăm chỉ lo toan trong sự thiếu tri thức. Cái mà là một người thì đứng ở vị trí nào cũng có quyền nói. Ôi, thói quen của con người.

    Nhưng bác với cách sống của mình, cũng chỉ là một hành khách trên chuyến xe lịch sử. Mọi người cho rằng bạn sinh hoạt trái qui luật, giờ giấc lộn xộn nên luôn cố ý xoay ngược thời gian của bạn cho phù hợp với họ. Cái bàn nằm giữa cái cửa thông ra ngoài sân bên tay trái bạn và một cái cửa bên tay phải mà mở nó ra, đi tiếp 5 mét sẽ đến cánh cửa nhà vệ sinh, còn quẹo phải ngay thì sẽ xuống cầu thang.

    Bạn cảm thấy đau nhưng cuộc sống và chính bản thân bạn buộc bạn phải xuyên thủng nó. Những lần thế này, những cơn đau, năm sáu bảy năm hoặc hơn cũng dần thành quen chịu đựng, như tiếng chuông đồng hồ kia. Dù trong bạn, trong họ, đều có những bế tắc ít khi nói ra.

    Là một nhà thơ thiên tài như thế có là danh không? Và đủ chưa? Nếu chưa đủ bạn sẽ còn làm cái khác. Còn phải dậy đi học sớm. Thế rồi chưa đến nơi đã lủi thủi đi về.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap