Chồng bà đau, bà phải kiếm tiền nuôi chồng. Nhưng tôi lại biết một người mất cả hai chân mà còn thành công trong việc chuyển bất lợi thành thắng lợi: Ông Ben Fortson. Ấy là ông Galen Litchfield, một trong những nhà doanh nghiệp thành công nhất ở miền Tây Mỹ.
Nhưng hai tuần tôi chỉ ăn bánh và uống nước lạnh. Nhưng phần đông chúng ta không làm vậy. Chuyện đó xảy ra 18 năm trước.
Tôi lại buồn vì không tậu được một căn nhà, không mua được chiếc xe mới, không sắm được áo mới cho vợ. Như trường hợp của William H. Nhưng phương pháp ấy đã có kết quả mỹ mãn tới nỗi từ đấy tới nay tôi luôn luôn dùng nó và nhờ nó mà đời tôi gần như không còn biết lo là gì nữa".
A! Thiệt là đổ đốn, nay lại muốn khoác bộ áo xanh. Rồi thì bức điện tín tới. Từ hồi đó tôi chưa hề đau thêm một ngày nào nữa".
Một cuộc nghiên cứu 15. Tôi sợ gì? Sợ nghe hung tin con trai nhỏ tôi chết! Cháu đau màng óc ông ạ. Nếu không có cách nào thì tôi không thèm nghĩ đến nó nữa, quên nó đi.
Việc thứ nhất là có đủ lương tri bắt chước nhà Báo học da đen, George Washington Carver, khi ông này mất món tiền dành dụm trong cả một đời là bốn vạn Mỹ kim vào dịp nhà ngân hàng mà ông gởi tiền bị vỡ nợ. Phần đông lo lắng "không phải là tại thiếu tiền mà tại không biết cách tri túc". Ông khổ công tra cứu đến nỗi chẳng thấy mấy lúc ông đã có thể diễn thuyệt và thảo luận về những vấn đề đó, dù không lúc nào ông rời chiếc ghế có bánh xe.
Tôi biết nếu không làm gì thì sẽ điên mất. Giê Su nói: "Ta mang tới cho các con một đời sống, một đời sống phong phú hơn". Nhưng họ không tự chủ được.
Ông nói: "Trời sẽ lo cho ta". Đây là câu chuyện: Đại tướng bao vây đồn Richsmond đã 9 tháng. "Người ta chỉ bày tỏ được một cách hoàn toàn những điều cảm thấu thâm tâm".
Ít lâu sau, tôi nhận thấy rằng quy tắc "tốp lỗ" đó có thể áp dịng vào nhiệu việc khác, ngoài việc đầu cơ. Như vậy chúng ta biết tiêu vào những việc gì, rồi do đấy, có thể lập ngân sách chi tiêu được. Lẽ cố nhiên, trong lúc nói chuyện, tôi hỏi ông làm cách nào cho khỏi buồn bực.
Nhưng sự thật thì theo luật trung bình, phần rủi bị chết trong trận ấy cũng chỉ bằng phần rủi bị chết trong thời bình, vào khoảng 50 tới 55 tuổi thôi. Sau, duỗi bắp chân, rồi tuần tự đến những bắp thịt khác trong cơ thể. Vậy xin bạn để tôi kể phương pháp mà ông Willis H.